Đọc Thư Tình của Iwai Shunji, tôi có cảm giác mình đang nghe một bản Ballad du dương, nó khắc khoải những tiếc nuối của mối tình đầu câm lặng và thoáng chút trách móc của người con gái tưởng rằng mình được “yêu từ cái nhìn đầu tiên”. Iwai Shunji không dùng bất cứ lời hoa mỹ nào trong văn phong hay cố tạo những ý tứ phức tạp trong các bức thư, điều đó khiến độc giả...
Socrates In Love để lại trong lòng tôi cảm giác rất lạ, vừa ám ảnh lại vừa thấy dễ chịu. Lạ ở chỗ tôi cảm thấy dễ chịu trước cái chết của Aki, nhưng vô cùng ám ảnh bởi tình yêu của em và Sakutaro. Khi đọc xong những lời giới thiệu ở bìa sau, tôi đã nghĩ việc Aki ra đi ở tuổi mười bảy thật xót xa biết chừng nào, nhưng đến lúc biết em chết vì bệnh máu trắng tôi lại cảm thấy lòng nhẹ nhàng hơn...
Màu xanh thăm thẳm của đêm bao trùm lấy bìa sách, trong thứ bóng tối dịu êm ấy ta nhìn thấy rất nhiều thứ: chiếc máy phát nhạc từ đĩa than, phong thư, đàn ghita, điện thoại, đồng hồ cổ và bóng của ba người dưới ánh trăng. Tất cả xoay quanh tiệm tạp hoá cũ với chiếc bảng hiệu bị bồ hóng đóng đến mức khó nhìn thấy được tên của nó. Thứ màu huyễn hoặc của màn đêm hoà vào...
Cuộc sống của chúng ta phải chăng cần một đam mê đủ lớn để hoá thành ngọn lửa soi sáng những bước đi trên vẹn nẻo đường đời, cũng như khiến bản thân khác biệt so với hàng tỷ người ở khắp nơi trên thế giới này? Ước mơ của bạn là gì? Đã bao giờ bạn nghĩ đến việc sẽ sống chết cùng nó chưa? Người truyền cảm hứng cho bạn là ai? Nếu bạn chưa thể trả lời những câu hỏi đó thì hãy đọc ngay Người Đan Chữ Xếp Thuyền
"Cậu có biết vì sao quyển từ điển mới lại tên là Daitokai không?
Từ điển chính là con thuyền đưa chúng ta vượt qua biển lớn.
Con người trèo lên chiếc thuyền được gọi là Từ Điển, lao mình trôi nổi giữa mặt biển bao la tăm tối có tên là Ngôn Từ, để có thể đón lấy từng tia sáng nho nhỏ. Để có thể dùng từ ngữ thích hợp nhất, chính xác nhất nhằm truyền tải suy nghĩ của...
Nguồn ảnh: Internet
Cách đây vài hôm, có một bạn tặng cho tôi cuốn sách Người Nhật mặc áo trái vì biết tôi là một người yêu Nhật Bản. Lúc cầm quyển sách, thú thật tôi không ấn tượng gì, bởi cái bìa rất bình thường và tôi cũng chưa hề nghe nói đến cuốn sách này. Tôi nghĩ rằng tác giả viết về văn hóa các nước và trong đó...
Một trong những thứ bóng tối đáng sợ nhất mà con người chúng ta ai cũng phải trải qua, đó chính là thứ không khí nặng nề của tâm hồn mang nhiều đau thương, vụn vỡ. Có những nỗi đau chỉ như cơn gió thoảng trong đời, giúp ta ngộ ra rất nhiều điều trong cuộc sống này. Nhưng cũng có những nỗi đau trở thành một làn khói cứ từng ngày ám vào tâm hồn ta chẳng thể xoá nhoà được, nỗi đau...
Lấp Lánh của Ekuni Kaori là một cuốn truyện ngắn rất đặc biệt, những nhân vật cứ như rơi vào một xoáy nước và dù có vùng vẫy thế nào cũng không thoát ra được. Họ từ từ lún sâu vào vòng xoáy của yêu thương, trao đi những tình cảm tưởng chừng chênh chao mà lại vô cùng vững chắc. Tôi đã thật sự bị hút vào nó bởi lời đề tựa: “Shoko nghiện rượu, Mitsuki...
Đó là tình yêu hay đam mê?
Tôi vẫn đinh ninh rằng Trúng Độc Yêu của Yamamoto Fumio sẽ là một quyển tiểu thuyết đầy những tình cảm sướt mướt và quỵ lụy, nhưng ngay khi đọc những trang đầu tiên tôi đã lập tức nhận ra suy nghĩ của mình quả thật đi quá xa thực tế. Ngỡ tình yêu của họ khô cằn như mảnh đất vào mùa hạn, chẳng có lời yêu thương nào được vẹn câu, quanh họ chỉ có...
Tôi không phải là một big fan của Itazura na Kiss, không tìm hiểu quá sâu về tác phẩm này để biết nó kỳ diệu đến dường nào, dù tôi biết rất nhiều bạn bè xung quanh đã thay đổi cuộc đời từ khi đọc nó. Với tôi, nó chỉ là một shoujo manga hay, trong hàng trăm shoujo manga hay khác. Độ lan tỏa của nó có thể thống kê trong một vài nguyên do sau:
Một shoujo hay – một