Du lịch Di sản hai thiên niên kỷ dọc theo đường mòn Kumano Kodo ở Wakayama

Di sản hai thiên niên kỷ dọc theo đường mòn Kumano Kodo ở Wakayama

Đăng vào ngày trong Tin tức 3777

Tổng cộng 242 địa danh linh thiêng và các tuyến đường hành hương, cả tự nhiên và nhân tạo, ở dãy núi Kii được UNESCO trao danh hiệu Di sản thế giới.

wakayama
Di sản UNESCO Seiganto-ji trên nền dòng thác Nachi tuôn trào chìm trong sương mù thuộc tỉnh Wakayama

Bán đảo Kii là ùng đất của những con đường linh thiêng và dãy núi thần thánh cổ xưa. Cho đến triều đại Minh Trị (1868-1912), bán đảo này là một vùng của quận Kii. Hiện nay thuộc tỉnh Wakayama, khu vực này không chỉ nổi tiếng với onsen, cá và những sản vật như quýt hay mận, mà còn là nhà của những cánh rừng nhiệt đới bạt ngàn, núi non hùng vĩ và bờ biển xinh đẹp. Wakayama được biết đến là một địa danh với di sản văn hóa phong phú, một phần là nhờ vào sự kết nối với quận Kii và đường mòn Kumano Kodo, mà còn bởi rất nhiều loại hình nghệ thuật truyền thống được phát triển tại đây, bao gồm cả aikido, môn võ do Ueshiba Morihei sáng lập tại Wakayama.

Trong hàng ngàn năm, nhờ có shinbutsu shugo - thuyết hợp nhất hai tín ngưỡng xuất hiện từ trước thời Meji, bán đảo Kii là khu vực thờ cúng cho cả Phật giáo và Thần đạo Shinto. Mặc dù Phật giáo và Thần đạo Shinto ngày nay đã được tách biệt, bán đảo này vẫn được các tín đồ của cả hai tôn giáo coi là thánh địa.

Năm 2004, UNESCO đã công nhận lịch sử này - cùng với vẻ đẹp tự nhiên của bán đảo - và theo đó đã trao danh hiệu Di sản Thế giới cho những địa danh linh thiêng và các tuyến đường hành hương được tìm thấy tại dãy núi Kii. Những địa danh này gồm có Núi Koya - ngôi nhà của Phật giáo Shingon, núi Yoshino và núi Omine, cùng với ba đền thờ của Kumano. Tổng cộng 242 địa điểm khác nhau, cả tự nhiên và nhân tạo, đều là một phần của danh hiệu này, bao gồm rất nhiều địa điểm dọc Kumano Kodo - con đường hành hương cổ xưa kết nối núi Koya với thác Nachi, gần mũi phía nam bán đảo Kii.

Tôi bắt đầu cuộc hành trình của mình bằng cách bắt tàu siêu tốc tới Nagoya, cùng lộ trình Tokaido mà chắc là những người từ Edo (hiện là Tokyo) đã đi từ hàng trăm năm trước. Cuộc hành trình bắt đầu một cách đầy hứa hẹn với khung cảnh diễm lệ của núi Phú Sĩ tuyết phủ trắng xóa rạng rỡ trong ánh mặt trời buổi sáng - ngọn núi linh thiêng đầu tiên tôi gặp trong chuyến đi này.

Tôi chuyển sang JR Nanki Limited Express, khởi hành từ Nagoya và tiến về tây nam dọc theo bờ biển của bán đảo Kii để đến ga Kii-Katsuura. Katsuura, là hầu hết phần dọc xuống bờ biển phía đông của bán đảo, đã được xây dựng như một thị trấn làm nơi nghỉ chân qua đêm cho những người hành hương trước khi họ đến với thác Nachi linh thiêng, vùng nội địa rất nhỏ của Katsuura. Ngày nay, nhờ có suối nước nóng và vị trí cạnh vịnh Katsuura, thị trấn này nổi tiếng với những khách sạn onsen, những cảnh quan đẹp như tranh vẽ và những món hải sản tươi sống. Mặc dù có ý định nghỉ qua đêm tại đây, tôi đã nhanh chóng đi đến bến xe buýt ở nhà ga, và giống như những người hành hương trước kia - tôi tiến tới thác nước - dù có thể cuộc hành trình của những người hành hương đó sẽ khó khăn hơn rất nhiều so với việc tôi đi bằng xe buýt.

wakayama

Một tu sĩ Thần đạo bước đi dưới mưa ở điện Heiden, đền Kumano Nachi Taisha, Wakayama

Thác Nachi, nằm trên núi Nachi, được coi là thánh địa của cả Phật giáo và Thần đạo Shinto, nên tại đây có cả ngôi đền Phật giáo Tendai cùng đền thờ Shinto ở gần đó. Trên thực tế, khu vực này là một trong ít những nơi bạn có thể trải nghiệm được sự hòa hợp giữa hai loại tín ngưỡng, vốn chỉ phổ biến tại Nhật Bản thời kỳ tiền hiện đại. Từ trên thác nước, tôi đi bộ dọc theo ngọn núi trên những con đường lát đá và vượt qua cánh rừng nguyên sinh bao quanh một phần của tuyến đường hành hương này. Khi dạo bước trong khu rừng này, tôi thấy tâm trí mình trôi dạt, những suy nghĩ dần biến mất, thay vào đó là sự kết nối ban sơ với cây cỏ thiên nhiên xung quanh. Không hề hối hả và việc đi dạo thật sự giúp tâm trí thanh thản và tách biệt hoàn toàn với cuộc sống thường ngày.

Tôi trải qua một đêm bên bờ biển thư giãn trong làn nước ấm áp của suối nước nóng Katsuura nổi tiếng. Khu vực tắm ngoài trời tại khách sạn của tôi nằm trên đỉnh một vách đá; và từ bồn tắm, tôi có thể ngắm nhìn khung cảnh phía dưới, những con sóng đập điên cuồng vào những mỏm đá. Với bữa tối, tôi đã được thưởng thức món sashimi với những lát cá hồi mới được đánh bắt từ ngoài vịnh, tươi ngon và tan ngay trong miệng.

wakayama

Hoàng hôn trên Vịnh Katsuura, Wakayama

Tôi dậy rất sớm vào buổi sáng để ngắm mặt trời mọc từ ngoài đường chân trời vượt qua bờ Thái Bình Dương. Khung cảnh vô cùng tráng lệ, và bờ biển xinh đẹp của vịnh bỗng bừng sáng bởi ánh mặt trời buổi sớm. Do vẫn còn khá sớm, tôi bắt xe buýt từ trạm Kii-Katsuura tới Kumano Hongu Taisha, ngôi đền chính trên tuyến đường mòn Kumano Kodo.

Năm nay là lễ kỉ niệm 2050 năm của ngôi đền và rất nhiều người dân địa phương đang ở đây để cầu nguyện. Các gia đình có con nhỏ cùng các cặp đôi đứng thành hàng, chờ đợi để cầu nguyện. Một nhóm nhỏ người già từ viện dưỡng lão địa phương đang trò chuyện thân mật trong bầu không khí mát mẻ của buổi sáng.

wakayama
Cổng của đền Kumano Hongu Taisha 2050 tuổi

Tại sân trong, ánh nắng rực rõ càng khiến cho những đồ trang trí bằng vàng của ngôi đền trở nên lấp lánh hơn, đối lập với những xà gỗ tối màu. Sau khi cầu nguyện - cúi đầu 2 lần, vỗ tay, cúi đầu thêm lần nữa - tôi uống chút rượu thánh amazake, loại sake ngọt mà các miko - vu nữ của đền đưa cho tôi, và sau đó đi dạo trong khu rừng dọc theo con đường hành hương.

Cuối ngày, đã thỏa mãn với trải nghiệm về sự uy nghi của ngôi đền, tôi đi đến Kawayu Onsen, nơi bạn có thể ngâm mình trong các suối nước nóng ngoài trời, hay còn gọi là sennin buro (nghĩa đen là bồn tắm ngàn người) vào mùa đông. Sennin buro nằm ở bờ sông Oto, con sông chạy qua ngôi làng. Những dãy núi tạo nên bán đảo Kii rất nổi tiếng với những suối nước nóng, và những ngôi làng onsen cũng nằm rải rác khắp vùng nông thôn. Sau khi tắm, cơn buồn ngủ ập tới, tôi đã ngủ rất ngon và sâu trong tiếng nước chảy êm ái và tiếng chim hót xa xa. 

Sáng hôm sau, từ Kawayu, tôi đi dọc bờ sông để tới bến xe buýt tại một ngôi làng nhỏ ở Ukegawa. Cơn mưa nhỏ bắt đầu khi tôi rời Kawayu với chiếc cặp chứa đầy quýt và kẹo như món quà lưu niệm mà bà chủ nhà nghỉ minshuku đã tặng cho tôi, trở nên nặng hạt khi tôi đến Ukegawa. Để tránh mưa và mua vài đồ dùng cần thiết, tôi dừng chân tại một cửa hàng nhỏ đang quảng cáo những hộp bento xinh xắn, hy vọng tìm được chút gì đó cho bữa trưa.

“Hello!”

Lời chào bằng tiếng Anh phát ra từ trong cửa hàng khiến tôi rất đỗi kinh ngạc.

Đó là Eva Kritska, dân địa phương, người đã nói với tôi rằng: “Aikido đã đưa tôi đến nơi đây, từ Bulgaria.” Trong lúc chờ xe buýt, tôi đã hỏi Eva về cảm nghĩ của cô ấy đối với Wakayama: “Tôi nghĩ đây là một địa điểm rất đặc biệt, với những nguồn năng lượng mạnh mẽ. Nguồn năng lượng ấy được phản ánh trong triết lý của aikido, thể hiện mức độ cao hơn của sự tồn tại và ánh hào quang bên trong mỗi con người. Những điều lạ thường xảy tại đây mỗi ngày.”

Lạ thường. Đây là cách dùng từ rất chính xác và tôi đã suy nghĩ về sự sắp xếp tình cờ của hoàn cảnh đã đưa hai con người xa lạ như chúng tôi đến với nhau trong một cửa hàng bento tại vùng núi xa xôi của Wakayama dưới cơn mưa tầm tã.

Trước khi chia tay Eva, tôi đã mua hộp bento tự làm từ một ông lão, người kiên nhẫn quan sát chúng tôi từ sau quầy thu ngân. Và sau đó, khi đã ngồi trên xe buýt, tôi vui vẻ thưởng thức món cơm rong biển cùng gà chiên và bánh khoai tây rán. Nó có hương vị của tuổi thơ - khi tôi đến thăm nhà những người bạn Nhật Bản và có cơ hội thưởng thức những món ăn mà mẹ của họ chuẩn bị cho chúng tôi. Món ăn gợi tôi nhớ về những lúc đói cồn cào sau khi nô đùa bên ngoài cả ngày, khi tôi ngắm nhìn những tán cây, mưa và sương mù chợt lóe lên bởi thế giới bên ngoài, tôi thấy bình yên và hạnh phúc.

Một vài giờ sau đó, tôi tới Tanabe, và lên chuyến tàu JR Kuroshio Limited Express nối với thành phố Wakayama. Khi tôi lên tàu, trời ngừng mưa, mặt trời cũng vừa lặn, và tôi chỉ có đủ thời gian để bỏ balo xuống và tới quán rượu izakaya vào buổi tối. Sau một ngày mưa, Khi ngồi trong quán, uống atsukan (rượu nóng)- một loại rượu của địa phương, và ăn cá nướng, đã rất lâu rồi tôi mới có cảm giác ấm áp như vậy.

Ngày mai, tôi sẽ lại tiếp tục những cuộc phiên lưu thần thánh tới thành phố ven biển nằm sâu trong dãy núi Koya linh thiêng. Nhưng đêm nay, tôi có cảm giác như được trở về sau một chuyến đi dài tới những vùng đất xa xôi.

Đường tới Wakayama

Từ Nagoya:

Để tới bờ biển Wakayama, đi theo tuyến JR Nanki Limited Express từ ga Nagoya.

Từ Osaka:

Bắt chuyến tàu JR Kuroshio Limited Express từ ga Osaka. Nếu muốn chu du toàn bộ bờ biển bằng tàu hỏa, có thể chuyển từ tuyến Kuroshio sang tuyến Nanki ở ga Shingu.

Vòng quanh Wakayama:

Bạn có thể đi sâu vào nội địa bằng ô tô hoặc xe buýt. Với những ai đến Wakayama vào giữa tháng 4 và tháng 11, hãy thử chọn tuyến xe buýt núi Koya- Kumano, giúp du khách và những người hành hương tới núi Koya và đền Kumano Hongu Taisha trong mùa cao điểm.

Thời gian biểu:

Để xem lịch trình của các chuyên xe buýt bằng cả tiếng Anh và tiếng Nhật, hãy truy cập vào website của Cục du lịch Tanabe: www.tb-kumano.jp/en/transport/bus.

Nguồn: The Japan Times

Admin

Admin

"Yêu đương chỉ như những áng mây lướt nhanh qua trời
Yêu chi cho lệ hoen đôi mi, để con tim vụn vỡ
Khi yêu cứ ngỡ nên thơ, tình yêu như giấc mơ
Để hôm nay ôm một mối sầu bơ vơ."