Nếu hỏi bộ phim nào nói về mùa hè mà tôi thích nhất, tôi sẽ trả lời là Summer Snow.
Nào tiếng ve kêu, đại dương rộng lớn, Ryoko Hirosue xinh đẹp trong bộ kimono mùa hè, kẹo đường, ramune… Trong bóng đêm, Yuki
Nếu hỏi bộ phim nào nói về mùa hè mà tôi thích nhất, tôi sẽ trả lời là Summer Snow.
Nào tiếng ve kêu, đại dương rộng lớn, Ryoko Hirosue xinh đẹp trong bộ kimono mùa hè, kẹo đường, ramune… Trong bóng đêm, Yuki tò mò vuốt ve khuôn mặt của Natsuo, dịu dàng nhìn anh, thầm tự nhủ: "Dáng dấp thật kì quái". Dưới ánh trăng yên tĩnh, mọi bon chen của đời thường đều như tan biến. Chỉ còn lại hai trái tim cô đơn, gắt gao nắm chặt tay nhau, không từ ngữ nào diễn đạt trọn vẹn được sự dịu dàng ấy.
Gạt đi nước mắt, mới biết không phải chia ly. Mùa hè làm con người ta xúc động, nhận ra khoảnh khắc tựa vào nhau ngắm đại dương bao la chính là thứ tình cảm thuần khiết nhất. Tôi thích Summer Snow. Thích sự dịu dàng mà bộ phim mang lại. Người ông hay la rầy Natsuo kì thực cũng thật dịu dàng. Sự dịu dàng thật sự không nhất thiết là những lời nói êm tai, cũng không nhất định thuộc về tình yêu.
Ở mỗi ngày lặp đi lặp lại trong cuộc sống, mà còn có thể giữ được sự “thành thực”, cũng đã là thực dịu dàng, thực dịu dàng rồi. Trong lần đầu tiên đến ăn lẩu ở nhà Natsuo, khi em gái của Natsuo hỏi Yuki: "Anh trai có điểm gì tốt ạ?". “Bởi vì Natsuo rất dịu dàng”. Mọi người hiểu ý mỉm cười.
Natsuo là một chàng trai có trách nhiệm. Một người có thể nương tựa. Tại sao phải tìm hình mẫu lý tưởng qua những thần tượng xinh đẹp nhưng lại xa vời vợi, mà không nhìn thấy một người cũng rất tốt ngay cạnh mình? Chàng trai ấy có thể không cao to, bằng cấp cũng không cao, hay gây họa vì cái miệng của mình, thế nhưng lại mang một trái tim dịu dàng, là người mà dù có chết, Yuki cũng không muốn buông tay.
“Dịu dàng” xuất phát từ sự đồng cảm giữa các tâm hồn, một người con trai dịu dàng, nhất định rất giỏi giấu đi nước mắt của chính mình, mà dùng nụ cười để bảo vệ người mình yêu. Natsuo là một người đáng yêu lại dịu dàng. Anh chẳng sợ khổ, chỉ sợ người mình yêu không được vui. Cho nên không bao giờ thừa nhận nước mắt của bản thân. Sự dịu dàng ấy, làm người ta xao động.
Luôn ra vè kiên cường, không muốn ai vì mình mà lo lắng, đó chính là sự dịu dàng thực sự.
"Năm 1951
Tàu ngầm đầu tiên của người Nhật - "Kuroshio" đã lặn xuống eo biển ở Tsugaru.
Khi đèn pha từ rọi qua cửa sổ, xuống vùng nước đen của biển. Người ta nhìn thấy vô số những hạt nhỏ như những quả bóng làm bằng bông
Cảnh tượng trông như...
"Năm 1951
Tàu ngầm đầu tiên của người Nhật - "Kuroshio" đã lặn xuống eo biển ở Tsugaru.
Khi đèn pha từ rọi qua cửa sổ, xuống vùng nước đen của biển. Người ta nhìn thấy vô số những hạt nhỏ như những quả bóng làm bằng bông
Cảnh tượng trông như tuyết đang rơi.
Tôi muốn nhìn thấy nó, cách hàng nghìn mét dưới mặt biển, những bông tuyết trắng của mùa hè".
Summer Snow đã bắt đầu như thế, bắt đầu bằng giấc mơ của Natsuo. Có lẽ anh không biết rằng, giấc mơ đó của anh sẽ giúp một cô gái luôn khép mình được một lần bước ra anh sáng, tiếp tục sống và tiếp tục ước mơ. Giấc mơ đó cũng giúp một bác sĩ trẻ không tin vào phép màu có niềm tin vào những điều kì diệu của cuộc sống.
Tôi không muốn nói đến những thành công mà Summer Snow có được sau khi drama này kết thúc, nhưng giải thưởng hay bất cứ điều gì tương tự như thế. Tôi chỉ muốn nói đến nó như một tác phẩm làm xúc động trái tim người xem đến tận cùng. Một câu chuyện giản dị, dường như không có gì cả. Nhưng sau đó, lại là những cảm xúc không thể nào quên.
Natsuo, ông anh cả của một gia đình nhỏ chỉ có ba anh em. Cha mẹ mất sớm, một mình anh vừa là cha vừa là mẹ, nhưng gia đình nhỏ chưa bao giờ vắng đi tiếng cười. Với Jun, cậu em trai khiếm thính hay với Chika, cô em gái nhỏ đầy rắc rồi, Natsuo vừa là ông anh lắm lời nhiều chuyện nhất thế giới và cũng là ông anh tốt nhất thế giới.
Với Hiroto, cậu ấm của một gia đình giàu có nhưng thiến thốn tình thương, gia đình của Natsuo là nơi duy nhất cậu muốn đến, nơi duy nhất cứu được cậu.
Khi Yuki - cô gái nhân hậu với nụ cười tỏa sáng như mặt trời xuất hiện trong căn nhà nhỏ của anh em Natsuo. Có lẽ họ sẽ là một gia đình hạnh phúc nếu Yuki không mắc bệnh, căn bệnh ngăn cản cô đến với thế giới của Natsuo, đến với giấc mơ của anh nhưng...
“Tuyết mùa hè - Môt lúc nào đó, chúng ta cùng đi xem nhé!”
Tôi không thể quên được gương mặt anh khi nói với Yuki những lời này, giống như một lời hẹn mà ngày mai sẽ thành hiện thực
Giản dị và chân thực, đó là những gì tôi cảm thấy ở Summer snow, những rắc rối, những khó khăn mà Natsuo, Yuki và các em của anh phải trải qua. Nhưng dù trong hoàn cảnh nào, người ta vẫn nhìn thấy ánh sáng ấm áp, dịu dàng của tình người. Trong thế giới luôn vội vã tất bật này, đôi khi người ta đã quên đi cách dừng lại để thưởng thức cuộc sống.
Hãy xem Summer Snow với gia đinh và những người thân yêu của bạn để cảm nhận những điều kì diệu mà cuộc sống này ban tặng cho chúng ta, những điều mà chúng ta đã vô tình hay hữu ý để quên đâu đó.
Summer Snow, đó là một món quà của cuộc sống.
Hãy tin vào những điều kì diệu và đừng bao giờ tử bỏ. Vì cuộc sống – đó là điều kì diệu nhất của thế giới này.
Khái niệm của dịu dàng
Tuyết Mùa Hè
"Năm 1951
Tàu ngầm đầu tiên của người Nhật - "Kuroshio" đã lặn xuống eo biển ở Tsugaru.
Khi đèn pha từ rọi qua cửa sổ, xuống vùng nước đen của biển. Người ta nhìn thấy vô số những hạt nhỏ như những quả bóng làm bằng bông
Cảnh tượng trông như tuyết đang rơi.
Tôi muốn nhìn thấy nó, cách hàng nghìn mét dưới mặt biển, những bông tuyết trắng của mùa hè".
Summer Snow đã bắt đầu như thế, bắt đầu bằng giấc mơ của Natsuo. Có lẽ anh không biết rằng, giấc mơ đó của anh sẽ giúp một cô gái luôn khép mình được một lần bước ra anh sáng, tiếp tục sống và tiếp tục ước mơ. Giấc mơ đó cũng giúp một bác sĩ trẻ không tin vào phép màu có niềm tin vào những điều kì diệu của cuộc sống.
Tôi không muốn nói đến những thành công mà Summer Snow có được sau khi drama này kết thúc, nhưng giải thưởng hay bất cứ điều gì tương tự như thế. Tôi chỉ muốn nói đến nó như một tác phẩm làm xúc động trái tim người xem đến tận cùng. Một câu chuyện giản dị, dường như không có gì cả. Nhưng sau đó, lại là những cảm xúc không thể nào quên.
Natsuo, ông anh cả của một gia đình nhỏ chỉ có ba anh em. Cha mẹ mất sớm, một mình anh vừa là cha vừa là mẹ, nhưng gia đình nhỏ chưa bao giờ vắng đi tiếng cười. Với Jun, cậu em trai khiếm thính hay với Chika, cô em gái nhỏ đầy rắc rồi, Natsuo vừa là ông anh lắm lời nhiều chuyện nhất thế giới và cũng là ông anh tốt nhất thế giới.
Với Hiroto, cậu ấm của một gia đình giàu có nhưng thiến thốn tình thương, gia đình của Natsuo là nơi duy nhất cậu muốn đến, nơi duy nhất cứu được cậu.
Khi Yuki - cô gái nhân hậu với nụ cười tỏa sáng như mặt trời xuất hiện trong căn nhà nhỏ của anh em Natsuo. Có lẽ họ sẽ là một gia đình hạnh phúc nếu Yuki không mắc bệnh, căn bệnh ngăn cản cô đến với thế giới của Natsuo, đến với giấc mơ của anh nhưng...
“Tuyết mùa hè - Môt lúc nào đó, chúng ta cùng đi xem nhé!”
Tôi không thể quên được gương mặt anh khi nói với Yuki những lời này, giống như một lời hẹn mà ngày mai sẽ thành hiện thực
Giản dị và chân thực, đó là những gì tôi cảm thấy ở Summer snow, những rắc rối, những khó khăn mà Natsuo, Yuki và các em của anh phải trải qua. Nhưng dù trong hoàn cảnh nào, người ta vẫn nhìn thấy ánh sáng ấm áp, dịu dàng của tình người. Trong thế giới luôn vội vã tất bật này, đôi khi người ta đã quên đi cách dừng lại để thưởng thức cuộc sống.
Hãy xem Summer Snow với gia đinh và những người thân yêu của bạn để cảm nhận những điều kì diệu mà cuộc sống này ban tặng cho chúng ta, những điều mà chúng ta đã vô tình hay hữu ý để quên đâu đó.
Summer Snow, đó là một món quà của cuộc sống.
Hãy tin vào những điều kì diệu và đừng bao giờ tử bỏ. Vì cuộc sống – đó là điều kì diệu nhất của thế giới này.
(Hibi)