Leonardo DiCaprio và Brad Pitt phối hợp hoàn hảo trong siêu phẩm Chuyện ngày xưa ở Hollywood
Đạo diễn Quentin Tarantino mang đến một tác phẩm không giống như 8 tác phẩm trước đó, một câu chuyện ít yếu tố bạo lực hơn, nhẹ nhàng, nên thơ nhưng đầy gay cấn, bất ngờ, táo bạo đến rợn người.
Chuyện ngày xưa ở Hollywood (Once Upon a Time in Hollywood) là một câu chuyện cổ tích đẹp đẽ đến ngỡ ngàng của Quentin Tarantino, nhưng điều đó còn phụ...
Đạo diễn Quentin Tarantino mang đến một tác phẩm không giống như 8 tác phẩm trước đó, một câu chuyện ít yếu tố bạo lực hơn, nhẹ nhàng, nên thơ nhưng đầy gay cấn, bất ngờ, táo bạo đến rợn người.
Chuyện ngày xưa ở Hollywood (Once Upon a Time in Hollywood) là một câu chuyện cổ tích đẹp đẽ đến ngỡ ngàng của Quentin Tarantino, nhưng điều đó còn phụ thuộc vào mức độ hiểu biết của bạn với những câu chuyện xưa ở Hollywood thập niên 60 cũng như văn hóa đại chúng của Mỹ. Nếu bạn không quen với phong cách phim của Quentin Tarantino, hay không quen với những bộ phim dài, u uất, nặng nề và trầm lặng thì sẽ rất khó cảm bộ phim.
Chuyện ngày xưa ở Hollywood là kiệt tác mới của đạo diễn Quentin Tarantino với cách kể chuyện quen thuộc phi tuyến tính, táo bạo nhưng nên thơ của ông
Phim dành cho những ai đã từng biết về vụ thảm sát chấn động nhất lịch sử Hollywood năm 1969, vụ án sát hại nữ diễn viên xinh đẹp Sharon Tate. Chuyện ngày xưa ở Hollywood mượn câu chuyện của Sharon Tate để kể về hành trình của hai diễn viên sắp hết thời thân như anh em là diễn viên truyền hình Rick Dalton (Leonardo DiCaprio) và diễn viên đóng thế Cliff Booth (Brad Pitt). Hai nhân vật này không có thật và được tạo ra dựa trên mối quan hệ giữa nam diễn viên Burt Reynold và diễn viên đóng thế - đạo diễn Hal Needham.
Thông qua hành trình cố gắng tìm được một vai diễn xứng tầm với tên tuổi của Rick Dalton là những mặt trái của các ngôi sao điện ảnh ở Hollywood cũng như chế giễu rất nhiều thứ liên quan đến phim, diễn viên, và thị trường điện ảnh lúc bấy giờ.
Phim đưa người xem đi ngược quá khứ trở về thời kỳ hoàng kim của Hollywood
Phim cho chúng ta thấy rõ cuộc đời thăng trầm của một ngôi sao và những câu chuyện thú vị đằng sau hậu trường cũng như mặt trái của nền công nghiệp điện ảnh. Bộ phim được dẫn dắt qua góc nhìn của Rick Dalton, khai thác một cách từ tốn xung quanh những gì hai nhân vật chính sống và làm việc. Nhịp phim đi từ cấp độ nhẹ nhàng rồi dâng cao, sau đó trở nên lộn xộn đúng phong cách của Tarantino. Nếu bạn không quen và chỉ thích xem những bộ phim thị trường thì chắc chắn không chịu nổi nhịp độ này. Phim chỉ thật sự lên đến cao trào vào những phút gần cuối.
Tiến trình của bộ phim khiến khán giả quên đi vụ giết người sắp diễn ra vào ngày 09.08.1969, và đến cuối phim khán giả hoàn toàn bất ngờ vì sự tái hiện cảnh thảm sát này. Hai nhân vật chính mà Tarantino tạo ra cũng chính là mấu chốt và là nhân tố quyết định sự sống còn của bộ phim.
Sự vụ lợi trong chuyện tình cảm của giới ngôi sao cũng được bộ phim mỉa mai
Phim thật sự thành công khi đánh lạc hướng khán giả và xoáy vào khung cảnh, không khí cũng như gợi lại những hoài niệm về Hollywood những năm 60. Văn hóa đại chúng của Mỹ thập niên đó được miêu tả rõ rệt, đặc biệt là thời điểm hoàng kim của Hollywood hippy phóng khoán và kỳ quái.
Là hai quý ông đẹp trai và nổi tiếng hàng đầu Hollywood, giờ đã ở tuổi trung niên, nhưng Leonardo DiCaprio và Brad Pitt thể hiện một phiên bản lạc quan hơn, vui vẻ và hài hước hơn của bộ đôi Burt Reynold và Hal Needham. Thực lực diễn xuất được thể hiện rõ qua sự tương phản của hai nhân vật đối lập nhau. Leonardo DiCaprio hóa thân thành anh chàng luôn đi đôi với gương mặt buồn phiền và giận dữ nhưng lắm lúc lại mít ướt, dễ xúc động, mau nước mắt. Anh chàng Cliff của Brad Pitt là một người tự do, bất cần, nhưng luôn cảnh giác và chăm sóc tốt cho Rick Dalton. Dù chỉ là người đóng thế vai cho Rick nhưng Cliff đã trở thành một người quản lý hay tương tự như một người vợ mà Rick đang có. Cliff là một người đàn ông thoải mái với bạo lực, anh có thể cho kẻ khác ăn đấm, ăn đập bất cứ lúc nào, và anh có một lịch sử được đồn đại vô cùng đáng sợ, làm ảnh hưởng rất nhiều đến sự nghiệp. Brad Pitt và Leonard DiCaprio đã có màn phối hợp tuyệt vời, dù họ hiển nhiên không thể thoát khỏi sự lão hóa của thời gian, khuôn mặt trẻ trung cùng những hình ảnh hào nhoáng một thời đã biến mất. Thay vào đó là sự từng trải, dày dặn kinh nghiệm, đồng thời đạt đến độ hoàn hảo trong sự nghiệp diễn xuất của mình.
Phim là câu chuyện chưa kể về những góc khuất của Hollywood, chúng được khai thác sâu và mê hoặc người xem đến từng giây từng phút
Dù vậy, điểm nhấn lại thực sự thuộc về một nhân vật có ít thời lượng xuất hiện hơn hai nam chính. Đó chính là Margot Robbie trong vai Sharon Tate. Qua một nhân vật diễn viên trẻ đang lên, với vẻ đẹp có thể hơi ngây ngô và phong cách rất tự nhiên, Margot Robbie cho chúng ta thấy được đam mê diễn xuất của một diễn viên, và niềm vui khi thấy được khán giả yêu thích vai diễn của mình. Cô dường như là hóa thân của Sharon Tate ngoài đời thực sự, cả cô và nhân vật như hòa quyện vào nhau thành một.
Bối cảnh của phim luôn mang lại cảm giác chân thực và thể hiện Los Angeles như là một vùng đất mơ ước của quán bar và nhà hàng đa sắc tộc, đẹp một cách dịu dàng và trầm uất, cho đến khi câu chuyện trở nên u ám, và sự căng thẳng đẩy tình tiết lên đến cao trào. Không khí của phim thay đổi hoàn toàn trong đêm cuối, một sự việc được đánh dấu bằng sự bạo lực và tàn nhẫn, được dàn dựng vô cùng kinh hoàng nhưng cũng không kém phần hài hước. Từ âm thanh, nhạc phim cho đến cách thể hiện, tạo ra sự bí ẩn của các nhân vật, khiến cả đoạn cuối như trở thành một bộ phim kinh dị.
Một bộ phim vừa hoài niệm nhưng cũng vừa điên rồ và chứa nhiều ẩn ý hàn lâm, không thích hợp cho những ai thiếu kiên nhẫn và chỉ xem phim giải trí thị trường. Bạn phải hiểu biết nhiều về văn hóa đại chúng của Mỹ và đặc biệt là ở thập niên 60, cũng như thị trường điện ảnh lúc đó, thì bạn mới có thể cảm thấy thú vị và thật sự cảm được tất cả những gì mà bộ phim muốn mang lại.
Phim đang nhận được rất nhiều lời khen từ giới phê bình và đạt 8.3/10 trên IMDB, 85% trên Rotten Tomatoes.
Leonardo DiCaprio và Brad Pitt phối hợp hoàn hảo trong siêu phẩm Chuyện ngày xưa ở Hollywood
Đạo diễn Quentin Tarantino mang đến một tác phẩm không giống như 8 tác phẩm trước đó, một câu chuyện ít yếu tố bạo lực hơn, nhẹ nhàng, nên thơ nhưng đầy gay cấn, bất ngờ, táo bạo đến rợn người.
Chuyện ngày xưa ở Hollywood (Once Upon a Time in Hollywood) là một câu chuyện cổ tích đẹp đẽ đến ngỡ ngàng của Quentin Tarantino, nhưng điều đó còn phụ thuộc vào mức độ hiểu biết của bạn với những câu chuyện xưa ở Hollywood thập niên 60 cũng như văn hóa đại chúng của Mỹ. Nếu bạn không quen với phong cách phim của Quentin Tarantino, hay không quen với những bộ phim dài, u uất, nặng nề và trầm lặng thì sẽ rất khó cảm bộ phim.
Chuyện ngày xưa ở Hollywood là kiệt tác mới của đạo diễn Quentin Tarantino với cách kể chuyện quen thuộc phi tuyến tính, táo bạo nhưng nên thơ của ông
Thông qua hành trình cố gắng tìm được một vai diễn xứng tầm với tên tuổi của Rick Dalton là những mặt trái của các ngôi sao điện ảnh ở Hollywood cũng như chế giễu rất nhiều thứ liên quan đến phim, diễn viên, và thị trường điện ảnh lúc bấy giờ.
Phim đưa người xem đi ngược quá khứ trở về thời kỳ hoàng kim của Hollywood
Phim cho chúng ta thấy rõ cuộc đời thăng trầm của một ngôi sao và những câu chuyện thú vị đằng sau hậu trường cũng như mặt trái của nền công nghiệp điện ảnh. Bộ phim được dẫn dắt qua góc nhìn của Rick Dalton, khai thác một cách từ tốn xung quanh những gì hai nhân vật chính sống và làm việc. Nhịp phim đi từ cấp độ nhẹ nhàng rồi dâng cao, sau đó trở nên lộn xộn đúng phong cách của Tarantino. Nếu bạn không quen và chỉ thích xem những bộ phim thị trường thì chắc chắn không chịu nổi nhịp độ này. Phim chỉ thật sự lên đến cao trào vào những phút gần cuối.
Tiến trình của bộ phim khiến khán giả quên đi vụ giết người sắp diễn ra vào ngày 09.08.1969, và đến cuối phim khán giả hoàn toàn bất ngờ vì sự tái hiện cảnh thảm sát này. Hai nhân vật chính mà Tarantino tạo ra cũng chính là mấu chốt và là nhân tố quyết định sự sống còn của bộ phim.
Sự vụ lợi trong chuyện tình cảm của giới ngôi sao cũng được bộ phim mỉa mai
Phim thật sự thành công khi đánh lạc hướng khán giả và xoáy vào khung cảnh, không khí cũng như gợi lại những hoài niệm về Hollywood những năm 60. Văn hóa đại chúng của Mỹ thập niên đó được miêu tả rõ rệt, đặc biệt là thời điểm hoàng kim của Hollywood hippy phóng khoán và kỳ quái.
Là hai quý ông đẹp trai và nổi tiếng hàng đầu Hollywood, giờ đã ở tuổi trung niên, nhưng Leonardo DiCaprio và Brad Pitt thể hiện một phiên bản lạc quan hơn, vui vẻ và hài hước hơn của bộ đôi Burt Reynold và Hal Needham. Thực lực diễn xuất được thể hiện rõ qua sự tương phản của hai nhân vật đối lập nhau. Leonardo DiCaprio hóa thân thành anh chàng luôn đi đôi với gương mặt buồn phiền và giận dữ nhưng lắm lúc lại mít ướt, dễ xúc động, mau nước mắt. Anh chàng Cliff của Brad Pitt là một người tự do, bất cần, nhưng luôn cảnh giác và chăm sóc tốt cho Rick Dalton. Dù chỉ là người đóng thế vai cho Rick nhưng Cliff đã trở thành một người quản lý hay tương tự như một người vợ mà Rick đang có. Cliff là một người đàn ông thoải mái với bạo lực, anh có thể cho kẻ khác ăn đấm, ăn đập bất cứ lúc nào, và anh có một lịch sử được đồn đại vô cùng đáng sợ, làm ảnh hưởng rất nhiều đến sự nghiệp. Brad Pitt và Leonard DiCaprio đã có màn phối hợp tuyệt vời, dù họ hiển nhiên không thể thoát khỏi sự lão hóa của thời gian, khuôn mặt trẻ trung cùng những hình ảnh hào nhoáng một thời đã biến mất. Thay vào đó là sự từng trải, dày dặn kinh nghiệm, đồng thời đạt đến độ hoàn hảo trong sự nghiệp diễn xuất của mình.
Phim là câu chuyện chưa kể về những góc khuất của Hollywood, chúng được khai thác sâu và mê hoặc người xem đến từng giây từng phút
Dù vậy, điểm nhấn lại thực sự thuộc về một nhân vật có ít thời lượng xuất hiện hơn hai nam chính. Đó chính là Margot Robbie trong vai Sharon Tate. Qua một nhân vật diễn viên trẻ đang lên, với vẻ đẹp có thể hơi ngây ngô và phong cách rất tự nhiên, Margot Robbie cho chúng ta thấy được đam mê diễn xuất của một diễn viên, và niềm vui khi thấy được khán giả yêu thích vai diễn của mình. Cô dường như là hóa thân của Sharon Tate ngoài đời thực sự, cả cô và nhân vật như hòa quyện vào nhau thành một.
Bối cảnh của phim luôn mang lại cảm giác chân thực và thể hiện Los Angeles như là một vùng đất mơ ước của quán bar và nhà hàng đa sắc tộc, đẹp một cách dịu dàng và trầm uất, cho đến khi câu chuyện trở nên u ám, và sự căng thẳng đẩy tình tiết lên đến cao trào. Không khí của phim thay đổi hoàn toàn trong đêm cuối, một sự việc được đánh dấu bằng sự bạo lực và tàn nhẫn, được dàn dựng vô cùng kinh hoàng nhưng cũng không kém phần hài hước. Từ âm thanh, nhạc phim cho đến cách thể hiện, tạo ra sự bí ẩn của các nhân vật, khiến cả đoạn cuối như trở thành một bộ phim kinh dị.
Một bộ phim vừa hoài niệm nhưng cũng vừa điên rồ và chứa nhiều ẩn ý hàn lâm, không thích hợp cho những ai thiếu kiên nhẫn và chỉ xem phim giải trí thị trường. Bạn phải hiểu biết nhiều về văn hóa đại chúng của Mỹ và đặc biệt là ở thập niên 60, cũng như thị trường điện ảnh lúc đó, thì bạn mới có thể cảm thấy thú vị và thật sự cảm được tất cả những gì mà bộ phim muốn mang lại.
Phim đang nhận được rất nhiều lời khen từ giới phê bình và đạt 8.3/10 trên IMDB, 85% trên Rotten Tomatoes.
Nguồn ảnh: Sony Pictures