Có một cậu học sinh 17 tuổi đang sống cuộc đời như bao bạn bè đồng trang lứa khác. Biến cố xảy ra buộc cậu phải trưởng thành. Ấy là khi người mẹ mà cậu vẫn cho là phiền phức đột ngột qua đời. Lý do: Tử vong vì lao lực. Nỗi đau chưa kịp khép miệng, thì cậu...
Có một cậu học sinh 17 tuổi đang sống cuộc đời như bao bạn bè đồng trang lứa khác. Biến cố xảy ra buộc cậu phải trưởng thành. Ấy là khi người mẹ mà cậu vẫn cho là phiền phức đột ngột qua đời. Lý do: Tử vong vì lao lực. Nỗi đau chưa kịp khép miệng, thì cậu phát hiện lẫn trong đám tro hoả táng một vật: chiếc dao phẫu thuật bằng thép không gỉ! Trong giây phút đó, nếu là bạn, bạn sẽ nghĩ gì? Cậu học sinh Nao 17 tuổi đó, nghĩ rằng, mẹ không chết vì lao lực! Bệnh viện đã bưng bít một điều gì đó… Nao quyết định mang sự việc ra toà. Nhưng mà, cậu ta chỉ mới 17 tuổi. Liệu một người 17 tuổi, có thể làm được gì?
Nao suy nghĩ rất đơn giản. Cậu cần biết sự thật về cái chết của mẹ. Bởi lẽ những ngày vừa qua, gia đình cậu không chỉ mất đi một người thân yêu, mà còn là sự suy sụp của các thành viên trong nhà. Người bố cho rằng mình mất sức lao động, đè gánh nặng lên vai vợ. Đứa em cho rằng bé không ngoan nên mẹ mới mất. Điều mà Nao cần, là một lời xin lỗi, một điều gì đó để bảo vệ gia đình của cậu. Thế nhưng cả bệnh viện và người những người khác cho rằng, gia đình Nao muốn tiền bồi thường. Để giữ sự bình yên cho nhà mình, người bố nhu nhược đã đem bỏ con dao, người chị nhiều lần khuyên nhủ em trai bỏ cuộc. Ở cái tuổi 17 ấy, chúng ta lực bất tòng tâm. Tôi nghĩ rằng, đa số sẽ bỏ cuộc. Nhưng Nao thì không!
Có một nữ luật sự tình cờ chụp được khoảnh khắc Nao bại trận trong kỳ đấu kiếm tre. Ánh mắt khồng hề khuất phục ấy, nụ cười như ánh mặt trời của người mẹ, và sai lầm trong quá khứ của bản thân đã khiến luật sư Kirino quyết định làm đại diện cho bên nguyên mà không đòi hỏi một đồng thù lao nào. Cô cũng là người đầu tiên, đứng về phía của Nao, một học sinh cấp 3 muốn tranh đấu nhưng không có kiến thức, trí thông minh, tiền bạc hay bất cứ thứ gì khác. Mẹ cậu đã hoá thành tro bụi, con dao mổ chỉ là manh mối chứ không thể là vật chứng, vậy nên Nao phải đi phát tờ rơi để xem có ai trông thấy mẹ cậu trước lúc bà được đưa vào bệnh viện không. Khát khao vươn đến sự thật của Nao, không chỉ khiến đứa em út còn nhỏ tuổi ủng hộ, mà sau đó, được cả bố và chị gái đồng tình. Thế nhưng, thắng lợi tinh thần ấy mau chóng bị dập tắt, bởi bệnh viên tổ chức một cuộc họp báo, ru ngủ công chúng bằng những lời lẽ nguỵ biện. Nao lại càng đơn độc hơn khi bạn bè và hàng xóm quay lưng, đứng về phía bệnh viện. Tất cả là những trải nghiệm đầu đời của cậu bé 17 tuổi Nao. Để rồi sau đó, cậu đối diện với nhiều nỗi đau khác. Cuộc chiến của cậu, không phải là với một mình bác sĩ Minami, mà là với cả tập thể bệnh viện danh tiếng Shoei Sogo và dư luận xã hội.
17 tuổi, Nao không đủ tuổi để tự khởi kiện bệnh viện, mà phải thuyết phục bố mình. 17 tuổi, Nao đau đớn nhận ra người yêu của mình chính là con gái của bệnh viện cậu đâm đơn kiện. 17 tuổi, Nao bị mẹ của bạn gái chỉ trích là con trai nhà bán bánh xèo và lợi dụng bạn gái vì vụ kiện. 17 tuổi, Nao bị luật sư bào chữa ám chỉ cậu lên giường với Kirino để đổi lấy việc kiện tụng. 17 tuổi… Nao nhỏ bé có bao nhiêu quyết tâm, bao nhiêu sức lực để theo đuổi vụ kiện kéo dài 2 năm trời, từ khi cậu còn là cậu nhóc cấp 3 đến khi bước chân vào đại học? Nhưng có lẽ, chính vì 17 tuổi, nên Nao mới can trường như thế, mới đủ bền bỉ theo đuổi điều mà cậu cho là đúng, là công lý. Thử hỏi, trong chúng ta, chỉ một chút khó khăn thôi cũng có thể sờn lòng, chút đòn tâm lý cũng có thể thấy nhục nhã, không dám nghĩ khác với số đông…
Vụ kiện đã dạy Nao rất nhiều điều. Dạy cậu biết xã hội này vô cùng khắc nghiệt, dạy cậu không phải cứ đúng là người ta đứng về phía mình, dạy cậu biết cậu bé nhỏ dường nào trong thế giới rộng lớn này. Nhưng vụ kiện cũng dạy cậu biết kiên cường, không khuất phục trước khó khăn, dạy cậu trưởng thành từng ngày một, dạy cậu trên đời này vẫn còn những người tin tưởng vào công lý. Tôi từng nghĩ, nếu Nao không phải 17 tuổi mà ở một độ tuổi khác, có phải sự việc đã không diễn ra như thế. Nếu Nao 16 tuổi, cậu ắt hẳn đã từ bỏ, ắt hẳn sẽ không bền lòng được như thế. Nếu Nao 18, cậu đã là người lớn, sẽ có nhiều điều phải lo toan, sẽ nghĩ nhiều hơn cho những người xung quanh. Nhưng Nao lại 17, không hẳn là con nít, nhưng vẫn chưa thể gọi là trưởng thành. Bởi thế cậu có sự trong sáng, sự rạch ròi và can đảm của thiếu niên. Có lẽ, ai trong số chúng ta cũng đều từng đọc những bài báo, kể về những vụ kiện kéo dài hàng chục năm. Có người bán cả nhà, cả đất chỉ vì họ nghĩ mình đúng. Người thì cảm phục, người thì chỉ trích, người chỉ có thể buông khẽ tiếng thở dài, tội tình gì… Nao chưa chắc đã may mắn hơn họ, bởi lẽ vụ kiện ấy với một thiếu niên mà nói, là rất dài. 2 năm đối với một thiếu niên đang vươn vai lớn, là 2 năm có thể làm được rất nhiều điều. Nao đã đánh mất nhiều thứ. Sự trong trẻo mà lứa tuổi cậu cần có, sự dị nghị của xã hội, sự xa lánh của mọi người. Nao đã phải đối diện với trận chiến mà dù thắng hay thua, câu vẫn là người bị tổn thương nhất. Nhưng mà, ngoài sự kính phục cậu bé ấy ra, tôi không biết mình có thể nói gì nữa. Tôi kính phục công lý mà cậu đeo đuổi, tôi kính phục tất cả những rào cản mà cậu phải vượt qua, kính phục cậu gặp bao biến cố vẫn không xấu đi, kính phục tuổi trẻ của cậu. Một mai này, khi cậu không còn trẻ nữa, ngoáy đầu nhìn lại, cậu có thể khẽ mỉm cười với tuổi trẻ của mình.
Về nhân vật Masaki Nao
Masaki Nao là một thử thách nữa cho Takky. Vai Nao có nhiều đất để Takky thể hiện hơn so với các vai diễn trước của mình. Rất nhiều cơ hột để thể hiện những biểu cảm về gia đình, tình bạn và tình cảm yêu đương; thể hiện sự trưởng...
Về nhân vật Masaki Nao
Masaki Nao là một thử thách nữa cho Takky. Vai Nao có nhiều đất để Takky thể hiện hơn so với các vai diễn trước của mình. Rất nhiều cơ hột để thể hiện những biểu cảm về gia đình, tình bạn và tình cảm yêu đương; thể hiện sự trưởng thành từ một cậu thiếu niên thờ ơ thành một chàng trai có trách nhiệm; khắc họa sự kiên trì trong cuộc chiến chống lại các thế lực mạnh hơn. Diễn xuất của Takky đã có tiến bộ so với cái thời chỉ diễn xuất bằng năng khiếu. Biểu cảm và ngôn ngữ cơ thể của anh đã tự nhiên hơn, thoải mái hơn. Không còn đôi vai căng cứng, đôi mắt hấp háy trong Majo no Jouken nữa. Tôi hoàn toàn hài long về nhân vật Nao mà biên kịch đã viết và Takky đã khắc họa. Có lẽ là vì kỹ năng diễn xuất mềm mại của Takky đầy chiều sâu và dạt dào cảm xúc như vai diễn đã yêu cầu. Tôi tin rằng Takky là sự lựa chọn tối ưu nhất vào giai đoạn phim khởi quay, và thậm chí cho đến bây giờ, khó long có diễn viên nào ở độ tuổi thiếu niên diễn đạt được vai Nao. Tuy nhiên, có nhiề luúc tôi cảm thấy Takky quá đẹp trai, trong khi Nao có lẽ chỉ là một cậu thiếu niên có ngoại hình ít bắt mắt. Biên kịch đã nhào nặng nên một Nao với tính cách bàn đầu và sự biến chuyển đấy thuyết phục. Takky sau nhiều năm rèn giũa kỹ năng, đã cho thấy sự tiến bộ qua bộ phim này. Cùng với News no Onna và Majo no Jouken, Takky thoát khỏi cái bóng thần tượng đóng phim và mỗi một phim sau này của anh, diễn xuất lại tài tình hơn.
Về nhân vật Kirino Setsu
Sau Nao, nhân vật nhận được nhiều sự quan tâm nhất là cô luật sư dũng cảm, nhân hậu Kirino Setsu, được thể hiện xuất sắc bởi Matsuyuki Yasuko sắc sảo. Kirino quá lợi hại khi cảnh điềm tĩnh gài bẫy để các nhân viên bệnh viện phải thú nhận. Trong những cảnh Kirino nhìn Nao với vẻ u uẩn trong đôi mắt, tôi cảm nhận được nỗi buồn chất chứa từ câu chuyện quá khứ, vụ việc thân chủ vị thành niên trước đó của cô. Kirino là vai diễn hay dành cho Matsuyuki Yasuko, nội tâm và trí tuệ hơn vai diễn nữ cảnh sát Tsukiyama trong Kira Kira Hikaru, và là thử thách tuyệt vời hơn để cô phát huy kỹ năng diễn xuất. Rõ ràng Matsuyuki Yasuko có một sức hút trên màn ảnh khiến khác giả thực sự bị thu hút. Và cô nằm trong danh sách những nữ diễn viên tôi muốn xem. Ngoài lề một chút, tôi thật sự không thể chấp nhận sự sa sút phong độ của cô trong vai diễn thiếu muối của TAKE FIVE.
Về dàn diễn viên phụ
Trong dàn diễn viên phụ, tôi đặc biệt thích cô bé em út. Cô bé là thành viên tạo nên sự tươi mới trong gia đình bên cạnh người cha chân chất và người chị khô khan. Những con người lạnh lùng ở bệnh viện thoạt nhìn đúng là khuôn mẫu của lớp người thiếu tình nhân ái trong xã hội. Nhưng bạn cần phải xem hết bộ phim mới có thể đánh giá toàn bộ sự việc. Gây bức xúc cho khán giả nhất có lẽ là những người hàng xóm. Gia đình Masaki đã phải chịu đựng nỗi đau khi mất đi người mẹ nhưng hàng xóm của họ lại nhanh chóng đứng về phía những bác sĩ ra vẻ ăn năn hối hận, thậm chí họ còn phỉ báng vì nhà Masaki đã làm ngơ trước những lời cầu xin tha thứ được ông bác sĩ dàn cảnh (và vai diễn đấy là Kyomoto Masaki, ba của Kyomoto Taiga, đàn em của Takky sau này). Họ háo hức bày tỏ sự cảm kích với bệnh viện vì đã đóng góp cho lễ hội mùa hè và trách cứ nhà Masaki vì muốn tìm kiếm sự thật quanh cái chết mập mờ của người vợ, người mẹ. Vấn đề lựa chọn giữa lợi ích cộng đồng hay lợi ích cá nhân chắc chắn sẽ gây ức chế cho bạn.
Về cuộc chiến cuối phim và nhân vật Isetani Keizo
Cuộc chiến cuối cùng trong phim cực kỳ hấp dẫn và cảm động. Tuy nhiên tôi không hiểu lắm về hệ thống pháp luật của Nhật. Thật sự ngạc nhiên khi thấy Nao thay thế Kirino để tra hỏi nhân chứng trong phần đầu. Hệ thống pháp lý của Nhật cho phép điều này sao? Việc thay đổi người đại diện như vậy không cần phải xin phép à? Rồi sau đó Kirino mới tham gia và tấn công vào lương tâm của nghi can chính. Có vẻ như cô đã cạn kiệt trong việc dự tính hết mọi khả năng, nên thay vì có một kết thúc thuyết phục dựa trên suy luận từ những chứng cứ ít ỏi, chúng ta lại bị Kirino đưa đến một cuộc tra vấn đẫm nước mắt. Quả thực là một bước lùi đáng kể. Tôi nghĩ có thể đây là kiểu khắc họa các vụ tranh tụng một cách điển hình của phim truyền hình châu Á, đó là sử dụng chiến thuật đánh vào mặt cảm xúc.
Nhiều người cho rằng điểm thiếu thuyết phục hơn nữa là ba của Ami, người cứng rắn và kiên cường nhất của bên bị, lại suy sụp vào phút chót khi bệnh viện đã cầm chắc chiến thắng chung cuộc. Tại sao lại cúi đầu trước gia đình Masaki vào phút cuối? Nếu ông đã luôn phải chịu đựng cảm giác tội lỗi, bị ám ảnh bởi những hình ảnh đẫm máu do sơ suất của mình, diễn biến bộ phim đã bất ngờ thay đổi khi trước đó không hề có chi tiết nào nhắc đến điều này. Rồi ông được thể hiện là một kẻ thắng trận đáng tởm trong khi các nhân viên dưới quyền đã phải nỗ lực để che đậy sự thật cho ông. Có phải sự biến chuyển này là vì đột nhiên lương tâm ông thức tỉnh? Có phải do lá thư của Ami, cô con gái độc nhất nhưng cũng chống lại ông, đã khiến ông tỉnh ngộ? Nhưng trước đó ông đã biết rằng Ami đứng về phía đối thủ và đã tìm đủ mọi cách để thay đổi suy nghĩ của cô. Tôi thì lại nghĩ thế này, trong phần tra vấn bác sĩ Isetani ở tập cuối, sự suy sụp tinh thần của ông lẽ ra có thể không gây thất vọng cho người xem nếu đó không phải là một điều bất ngờ, khi ông cho thấy sự hối lỗi trong những tập trước. Thay vào đó, lẽ ra phim nên cho thấy áp lực tinh thần từ từ đè nặng lên ông trong quá trình kiện tụng, chẳng hạn như để con gái ông ra làm chứng chống lại ông trước tòa, hoặc đưa ra sự tường thuật sống động về sai sót trong ca phẫu thuật đẫm máu mà Kirino biết được qua lời kể của cô y tá. Ngoài ta, tôi cũng cho rằng việc để Kirino gieo chia rẽ giữa các bác sĩ và y tá trưởng ngay trước tòa là một ý tưởng cực hay. Và tôi tôn trọng ý tưởng của biên kịch. Thứ nhất, bộ phim được thể hiện theo góc nhìn của Nao chứ không phải ba của Ami. Và tôi nghĩ, các nhà làm phim muốn đánh thức lòng nhân ái, từ tầm của các bác sĩ hơn là vạch trần họ. Chiến thuật tâm lý đã chiến thắng, và chúng ta có một cuộc chiến mà không có kẻ chiến bại. Tinh thần nhân văn của bộ phim vì thế cũng được nâng cao.
Về tình cảm của Nao vào Kirino
Trong phim có nhiều cảnh tay đôi giữa Nao và Kirino, thậm chí những cảnh miêu tả thiên về tình cảm giữa họ còn nhiều hơn là Nao và Ami. Tôi ấn tượng với cảnh Nao tặng quà cho Kirino là chiếc bật lửa. Khi xem lại tập trước, tôi nhận ra có cảnh Nao để ý thấy Kirino có nhiều bật lửa. Có thể thấy sự quan tâm Nao dành Kirino đã được thể hiện một cách rất kín đáo. Tôi cũng hy vọng có thêm những tình tiết lãng mạn giữa Nao và Kirino, cho dù Yasuko lớn hơn Hideaki đến chục tuổi, và dù thực ra là trong phim cũng đầy áp cảnh quay tình cảm giữa hai người. Nếu những tình cảm của Nao với Kirino được làm rõ hơn và chuyện tình cảm ấy đan xen với quan hệ luật sư – thân chủ của họ như thế nào, thì bộ phim sẽ còn thú vị hơn nhiều, dù có thể nó sẽ đi theo một hướng khác. Tự dưng tôi ghét phim Nhật sao có 11 tập quá.
Kết
Taiyou wa Shizumanai có đề tài pháp luật, một đề tài khá hiếm của phim truyền hình Nhật Bản. Đây là lần đầu tiên tôi chứng kiến những luật sư nhận được nhiều sự kính trọng đến vậy, đặc biệt họ đối lập với những bác sĩ “xấu xa”, một nghề vốn thường được coi trọng trong xã hội và trong hầu hết các bộ phim truyền hình.
Đã hơn 2 năm kể từ ngày tôi xem Taiyou wa Shizumanai. Thật ra có hơi muộn một tí bởi bộ phim được phát sóng lâu rồi. Nhưng tôi cho đấy cũng là một may mắn của mình, bởi tôi đã được xem các diễn viên xuất hiện trong những bộ phim trước...
Đã hơn 2 năm kể từ ngày tôi xem Taiyou wa Shizumanai. Thật ra có hơi muộn một tí bởi bộ phim được phát sóng lâu rồi. Nhưng tôi cho đấy cũng là một may mắn của mình, bởi tôi đã được xem các diễn viên xuất hiện trong những bộ phim trước đó và sau này, để có cái nhìn bao quát hơn về diễn xuất của họ. Cách thời gian xem phim khá lâu, tôi mới sắp xếp ổn thỏa các suy nghĩ của mình và ngồi viết ra đây. Nhưng khi bắt đầu viết, thì các ý tưởng cứ tuôn trào và tôi có đến 3 bài cảm nhận.
Cách vụ việc được tái dựng lại thông qua những suy luận sáng tạo dù chỉ dựa trên các chứng cứ ít ỏi chính là điều hấp dẫn tôi trong bộ phim này. Họ chẳng có thứ gì để làm chứng cứ ngoài con dao mổ được phát hiện sau khi hỏa thiêu. Không có biên bản khám nghiệm tử thi, không còn thi thể để khám nghiệm nhằm khẳng định nguyên nhân tử vong thực sự, không có nhân chứng hay bất kỳ người nào sẵn lòng làm chứng. Mà chỉ có một bệnh viện tiếng tăm dùng ảnh hưởng của họ để che đậy sự thật, lợi dụng hoàn cảnh nghèo khổ và sự tẩy chay của những người từng là bạn bè, hàng xóm của nhau.
Thật ra tôi cho rằng bộ phim thiên về đề tài pháp luật hơn là y khoa. Những yếu tố lãng mạn không đóng vai trò nhiều trong phim, dù tôi thừa nhận nó làm phim đầy đặn hơn. Nhưng giá mà người thủ vai Ami không phải Yuka thì hay biết mấy, bởi ngoại hình của cô và Takky không cân xứng. Thậm chí diễn viên Yasuko còn tạo nhiều hiệu ứng với Takki hơn. Bộ phim tương đối phức tạp với các mối quan hệ tình cảm chồng chéo. Ví dụ như câu chuyện phụ về mối quan hệ giữa ba Ami và cô y tá trưởng. Thoạt nhìn, nó khiến cho vụ kiện bị sa lầy, nhưng nó giải thích thuyết phục tại sao y tá trưởng phải bảo vệ bệnh viện. Phim cũng phức tạp hơn khi Nao phải đối mặt với mâu thuẫn bởi đem lòng yêu con gái của đối thủ. Chỉ tiếc một chút là có lẽ độ dài 11 tập phim không thể kéo dài them tuyến tình cảm nên Nao giải quyết mâu thuẫn tình cảm một cách nhanh chóng, dễ dàng ngay lần hẹn hò đầu tiên trong vườn hoa. Họ đã thỏa thuận rằng không đem vụ án vào xen giữa tình yêu của họ. Bộ phim đủ cô động nhưng nếu không có những câu chuyện phụ thì sẽ ngắn đi rất nhiều. Tôi không ngạc nhiên khi rating trung bình chỉ đạt 16.9% , dẫu nó thật sự không công bằng với một bộ phim xuất sắc như thế này. Thông thường những phim mang chủ đề nghiêm túc và khô khan, không tập trung vào chuyện tình yêu thì sẽ không cạnh tranh nổi về mặt rating.
Điều tôi thực sự thích là khi nhìn thấy Takky và Yasuko bên nhau. Yasuko có vẻ chững chạc còn Takky mặt hơi non. Tuy thế, một phần Takky từng đóng cặp với Matsushima Nanako và Suzuki Honami, một phần anh thích mẫu con gái trưởng thành nên khán giả cũng quen thấy anh đóng cặp với những nữ diễn viên lớn tuổi hơn hoặc có vẻ chững chạc hơn anh. Tôi cứ trăn trở tình cảm của Kirino dành cho Nao có gì sâu nặng hơn ngoài tình cảm chị em và sự trắc ẩn hay không. Tôi không thể không có ý nghĩ rằng có những khoảnh khắc thoáng qua giữa họ mang đến những cảm xúc vượt qua mối quan hệ thân chủ – luật sư. Nao có vẻ thoải mái khi ở cạnh Kirino hơn là Ami. Mà Nao cũng mong muốn Kirino sẽ tiếp tục là một phần trong cuộc đời cậu còn gì? Có thể Kirino đã nhận thấy những rung động ấy và lạnh lùng làm cho cậu hiểu rằng họ sẽ chia tay ngay khi vụ kiện kết thúc, đồng thời lúc nào cũng động viên Ami hãy ở bên Nao. Kirino cũng kiềm lòng để không đến xem cuộc thi kendo của Nao như thể để cắt đứt bất cứ tình cảm nào có thể nảy mầm trong cô. Có lẽ Kirino nhận thấy Nao đang trở nên quá phụ thuộc vào mình và muốn Nao tự đứng trên đôi chân của cậu. Ban đầu tôi cũng thấy khó hiểu về sự quyết tâm và nhiệt huyết của Kirino trong vụ này. Dĩ nhiên sau đó thì nguyên nhân cũng được hé lộ là do vụ việc kết thúc bằng thảm kịch với thân chủ vị thành niên năm xưa của cô (Akanishi Jin thủ vai), và vụ của Nao dường như là cơ hội để cô chuộc lại lỗi lầm. Nhưng khi câu chuyện tiến triển, có lẽ còn có điều gì khác nữa. Đó không hẳn là sự ảnh hưởng kiểu chị em, bởi vì ta có thể thấy được sự tương phản trong quan hệ giữa Nao với chị mình, cũng không phải sự lặp lại của quan hệ giữa Nao với mẹ cậu. Dường như biên kịch cố gò cho Nao có tình cảm chân thực với Ami, tuy nhiên Ami mới chinh là người bắt đầu và kiên trì với chuyện tình cảm của họ. Cậu mua điện thoại di động theo lời khuyên của Kirino nhưng Ami mới là người đầu tiên biết số của cậu. Ami là người mà Nao tìm đến để tâm sự và được an ủi khi cậu tuyệt vọng. Trong cuộc thi kiếm đạo, cậu dùng chiếc khăn Ami tặng và khi cô xuất hiện, cậu đã lấy lại quyết tâm để giành chiến thắng. Cậu bảo vệ cô khi cô trộm tài liệu của bệnh viện. Cậu còn tự mình giữ khoảng cách để Ami khỏi đau buồn vì một mối quan hệ quá ư cách biệt như thế. Dù chưa từng thốt tiếng yêu, nhưng sau buổi tối đến dùng bữa ở nhà Ami, cậu xác nhận Ami đã trở thành người quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Nói tóm lại, Nao và Ami chính là cặp đôi điển hình của mối tình đầu thuần khiết, ngây thơ và ngọt ngào. Nhưng khi cùng chiến đấu bên nhau, một sợi dây liên kết mạnh đã hình thành giữa Nao và Kirino, và những cảm xúc giữa họ bao gồm cả sự cảm kích, sự tin cậy, tình bạn, tình cảm chị em và cả sự ngưỡng mộ lãng mạn. Có lẽ, biên kịch không muốn đi quá xa khỏi biên giới của sự kiện tụng. Một phần nữa là do từ lúc bắt đầu, Nao 17 tuổi, và kết thúc khi cậu 18-19 tuổi, vẫn còn quá trẻ để tiến đến với một Kirino từng trải. Một chàng trai chín chắn hơn tuổi thật và một người phụ nữ cô đơn quá lâu, có lẽ Kirino hiểu sự mờ ám giữa họ và cô chọn cách ra đi. Nhưng rõ ràng Nao đã trưởng thành, và ở một tương lai nào đấy khi họ gặp lại nhau, họ rất có thể là một cặp.
Nếu bạn thích điện ảnh Mỹ, thích những dạng phim nói về những người thấp cổ bé họng theo đuổi công lý chống lại những thế lực hùng mạnh, như The Pelican Brief, A Time to Kill, Conspiracy Theory, The Firm… thì có lẽ bạn thử xem cách người Nhật thể hiện nó. Taiyou wa Shizumanai không giống phim Mỹ ở chỗ thường có những thuật ngữ pháp lý phức tạp, những cuộc tranh tụng trước tòa khiến bạn theo không kịp, mà nó lại đơn giản hóa mọi việc, đến ngay cả một cô bé gái vừa vào lớp 1 (như con út nhà Masaki) cũng có thể hiểu được. Nhưng đơn giản hóa không có nghĩa là mọi chứng cứ đều được bày sẵn trên dĩa để luật sư đưa ra trước tòa.
Taiyou no Shizumanai là bộ phim mượn hình ảnh mặt trời bừng sáng, như nhân vật người mẹ, ấm áp và chiếu rọi cả nhà, đồng thời cũng là hình tượng một mặt trời công lý dịu dàng tỏa ánh cam, không bao giờ lặn.
Bộ phim lấy chủ đề y khoa, nhưng với
Taiyou no Shizumanai là bộ phim mượn hình ảnh mặt trời bừng sáng, như nhân vật người mẹ, ấm áp và chiếu rọi cả nhà, đồng thời cũng là hình tượng một mặt trời công lý dịu dàng tỏa ánh cam, không bao giờ lặn.
Bộ phim lấy chủ đề y khoa, nhưng với một góc nhìn đặc biệt. Phim xoay quanh một trường hợp sai sót dẫn đến cái chết của bệnh nhân. Nạn nhân là trụ cột của gia đình nhà nghèo mở tiệm bánh xèo, và là mẹ của Masaki Nao. Gia đình của Nao sốc nặng khi nghe bệnh viện tuyên bố người mẹ vốn vui vẻ, khỏe mạnh, tử vong do lao lực quá độ. Họ không nghi ngờ gì cả, cho đến khi Nao phát hiện một con dao mổ trong đám tro sau khi hỏa táng mẹ cậu. Nao tin chắc rằng đã có sai sót dẫn đến cái chết của mẹ và quyết tâm tìm cách để điều tra sự thật. Đầu tiên, cậu vấp phải sự cản trở của người bố nhu nhược, người chị muốn quên đi mất mác. Sự giúp đỡ lại xuất phát từ Kirino Setsu, nữ luật sư của một văn phòng luật nhỏ nằm ở phía trên tiệm pachinko gần nhà cậu. Cả Nao và Kirino đều có hoàn cảnh khiêm tốn, và quả là cuộc chiến không cân sức khi họ phải chống lại cả một bệnh viện lớn. Cuộc chiến với bệnh viện của họ thậm chí còn vấp phải trở ngại từ những người hàng xóm xung quanh vì bệnh viện đã tài trợ cho nhiều hoạt động cộng đồng ở địa phương. Họ không tìm được ai sẵn lòng đứng ra làm chứng chống lại bệnh viện. Và, Nao lại đem long yêu con gái của giám đốc bệnh viện.
Bệnh viện, được trang bị bởi tiền bạc, danh tiếng, và những luật sư hùng mạnh dường như là gã khổng lồ không thể bị đánh bại, và chính vì vậy bộ phim càng trở nên hấp dẫn. Nao là người không dễ dàng từ bỏ mà vô cùng quyết tâm theo đuổi những gì cậu muốn làm. Cùng với luật sự Kirino, cậu dần kéo mọi người về phía mình, từng bước dùng những chứng cứ nhỏ nhoi để chiến đấu. Taiyou wa Shizumanai thể hiện sự thua thiệt của những người nghèo khi chống lại các thế lực lớn lớn mạnh và giàu có. Thủ vai nặng ký Nao là hoàng tử của JE – Takizawa Hideaki. Lúc bấy giờ Takky còn rất trẻ, trông rất thông minh, sáng sủa trong bộ đồng phục học sinh. Không chỉ gói gọn phim trong 3 tháng như thong lệ thường thấy, câu chuyện của Taiyou wa Shizumanai kéo dài từ mùa này sang mùa khác, nên bộ áo tay dài màu sẫm cũng đổi thành áo sơmi trắng tay ngắn. Takky lột tả rất tốt nhân vật cậu con trai tuyệt vọng đi tìm sự thật về cái chết của mẹ mình, và Matsuyuki Yasuko trong vai Kirino cũng tạo được ấn tượng mạnh cho khán giả. Sự hợp tác của một nam diễn viên thần tượng và một nữ diễn viên đang độ tuổi chín mùi trong diễn xuất, mối quan hệ kỳ lạ giữa cậu học sinh đi tìm công lý và cô luật sư can trường là điểm xem thu hút của bộ phim.
Một trong những thành công của bộ phim phải kể đến ca khúc nhạc phim do Takky trình bày. Dù giọng hát chưa thật sự hay, nhưng Journey là một ca khúc đẹp và gây xúc động. Goodbye Yellow Brick Road qua phần trình bày của Elton John cũng khiến khán giả bồi hồi. Về tuyến tình cảm, tình huống Nao phải long Isetani Ami rất hấp dẫn, dẫu tôi thấy nó không thuyết phục lắm. Tôi cho rằng người như Nao sẽ thích cô bạn Mary hơn. Nhưng đúng là tình tiết thích Ami giúp câu chuyện thêm kịch tính. Đoạn giữa phim, khi câu chuyện xoay quanh việc tố tụng với các cảnh diễn chủ yếu ở tòa, bắt đầu xuất hiện những giao dịch và những điều nghi vấn, có nhiều bất ngờ được bung ra, đặc biệt là chiếc bẫy về cây bút do Kirino sắp đặt và việc Nao phát hiện ra một bệnh nhân chụp X quang khác. Quá trình tố tụng khá quyết liệt, nhất là trong cảnh cuối, Kirino chất vấn giám đốc bệnh viện mà không, có bằng chứng vững chắc nào nên cô đã khơi dậy sự hối lỗi của ông ta bằng cách tạo áp lực về mặt cảm xúc.
Bộ phim khắc họa tinh tế tâm tư tình cảm và mối quan hệ của các nhân vật. Mỗi một tập lại hé lộ thêm tình tiết mới. Biên kịch dẫn dắt khán giả xoay vòng vòng, khiến mọi người đặt ra nhiều thắc mắc, phỏng đoán. Ví dụ như tình cảm của Nao với Kirino và Ami. Rõ ràng Nao có vẻ thích Ami nhưng cậu chưa một lần bày tỏ với cô, và người xem đặc biệt có ấn tượng với tình cảm sâu sắc mà Nao dành cho luật sư Kirino. Người yêu cũ của Kirino, cũng là luật sư đối thủ, từng đặt ra nghi vấn tại sao Kirino lại giúp Nao khởi kiện, không chỉ vì sai lầm trong quá khứ, mà phải chăng vì giữa họ có mối quan hệ mờ ám. Nao cũng nhiều lần bộc lộ cảm xúc, ẩn ý muốn được ở bên Kirino sau khi vụ kiện kết thúc. Tuy vậy, bạn đừng hy vọng kiểu tình cảm “Majo no jouken” giữa họ khi thấy sự quan tâm của Kirino với Nao, hoặc những cảnh họ bên nhau vì thật chất nó gần với tình cảm chị em nhiều hơn. Dù sao thì đây cũng là một bộ phim về tranh tụng, nên yếu tố tình cảm không cần đề cập nhiều. Dẫu vậy, khán giả cũng rất lấy làm tiếc vì Kirino và Nao không đến với nhau. Ít ra, khán giả mong muốn Nao cũng hãy trao cho Kirino một nụ hôn. Điều này cho thấy phản ứng hóa học giữa Takky và Yasuko quá tốt.
Về diễn xuất, tôi nghĩ quả thật Takky đã tiến bộ từ những vai diễn trong News no onna và Majo no jouken. Sự trưởng thành của Takki thật sự gây ấn tượng mạnh với tôi. Một là mở đầu phim, nhân vật Nao khác những nhân vật trước, bởi Nao có rất nhiều bạn. Sự biến chuyển từ một cậu thiếu niên liều lĩnh và ương ngạnh thành người đàn ông chững chạc, biết nhận thức ở phần cuối vô cùng thuyết phục. Thật là một bất ngờ bởi thời điểm ấy, Takky vẫn còn quá trẻ để đảm đương một vai như thế. Vai diễn Kirino của Yasuko tương đối khác với các vai diễn trước đó, như Kira Kira Hikaru và African Night. Nhân vật Kirino vừa quả quyết, độc lập, vừa u uất, điềm tĩnh và cũng rất nữ tính. Yasuko đã xử lý vai diễn rất tốt và hoàn toàn làm chủ được diễn xuất. Tôi đặc biệt thích chất vất đong đầy cảm xúc của cô với ba Ami trước tòa. Chính vì vai luật sự Kirino này mà tôi đã tìm xem những vai diễn sau này của cô trong các phim Mother, TAKE FIVE. Ngược lại, vai diễn Ami của Yuka không được tạo chiều sâu, và những đoạn có cô tôi chỉ muốn tua qua. Yuka hơn Takky một tuổi nhưng ngoại hình hai người khá chênh nhau. Yuka như một bà chị già và tính cách nhân vật cũng khiến người xem phát mệt. Yuka cũng già rất nhanh khi đóng cặp với Nishikido Ryo trong Papadol. Cô gái này được trao nhiều cơ hội diễn cặp với JE’s boys nhưng dường như đều thất bại.
Taiyou wa Shizumanai là một phim quá hay khi xoáy vào đường dây câu chuyện với các cuộc điều tra và kiện tụng. Điểm hấp dẫn tôi nhất chính là màu vàng nhạt của hoàng hôn và mùa thu, những cảnh tay đôi của Takki với Kirino, lời thoại xúc động và hình ảnh người mẹ luôn rạng rỡ. Cuộc chiến kéo dài 2 năm gói gọn trong 11 tập quả thật đã kết thúc cùng nước mắt của tôi. Đó là một cuộc chiến quá dài và phải đánh đổi quá nhiều.
Nao là cậu học sinh trung học 17 tuổi, con trai một gia đình sinh sống bằng nghề bán bánh xèo. Mẹ cậu là trụ cột trong nhà vì ba cậu đã mất sức lao động. Cậu có một chị gái cũng phụ việc buôn bán và một em gái sắp...
Nao là cậu học sinh trung học 17 tuổi, con trai một gia đình sinh sống bằng nghề bán bánh xèo. Mẹ cậu là trụ cột trong nhà vì ba cậu đã mất sức lao động. Cậu có một chị gái cũng phụ việc buôn bán và một em gái sắp vào lớp một. Mẹ của Nao là một phụ nữ hoạt bát và tháo vác. Trong mắt hàng xóm, bà là một người gần gũi, hết lòng vì gia đình. Trong mắt người thân, bà là người vợ, người mẹ tuyệt vời. Người ta đã quen thuộc với hình ảnh một phụ nữ chân mang dép xăng đan, tay dẫn chó đi dạo, miệng luôn tươi cười chào hỏi mọi người. Bà đi đến đâu là mang tiếng cười đến đó. Chỉ duy có Nao, luôn khó chịu với sự hiện diện của mẹ. Cậu cho rằng mẹ hay càm ràm và lo lắng thái quá cho mình.
Cuộc sống của Nao cứ êm đềm trôi qua, cùng những buổi lên lớp, những giờ học kiếm đạo, tụ tập bạn bè và hẹn hò với một cô bé con nhà giàu rất xinh tên Ami. Bỗng một ngày, trời đất như chao đảo trước mắt Nao. Đó là ngày cậu nhận được tin mẹ mất. Rất đột ngột.
Người ta nói rằng mẹ cậu bị ngã, đưa vào bệnh viện cấp cứu nhưng đã muộn. Người mẹ mà Nao cảm thấy phiền phức ấy, không từ mà biệt, mãi mãi ra đi. Đến giờ phút ấy, Nao mới biết mình yêu và cần mẹ nhiều đến nhường nào. Nao nén nỗi đau vào trong tim, bình tĩnh đối diện với cái chết của mẹ. Chỉ đến khi còn lại một mình, cậu mới bật khóc. Thế mà, cũng đột ngột không kém khi người mẹ ra đi, lẫn trong đống tro tàn của mẹ, người ta phát hiện một con dao mổ…
17 tuổi, nhà nghèo khó, Nao như con cá nhỏ bé giữa đại dương mêng mông, cố giành lại công bằng cho mẹ. Cậu chỉ cần một lời xin lỗi và mức bồi hoàn thiệt hại là 890 yên, bằng với giá món bánh xèo kim chi, món ngon nhất mà mẹ làm. Nếu người ta cần cậu đưa ra một khoảng đền bù. Vì với bệnh viện, nó không là gì, nhưng đó là niềm tự hào của một tiệm bánh xèo. Nhưng người cha nhu nhược của cậu không muốn làm người đại diện nguyên đơn, ông đau khổ cho rằng vợ mất do lao lực, người chị cố gắng thay thế mẹ để giữ cho gia đình vẫn như xưa, và cô em gái ngây thơ không biết gì. Nao biết mình phải mạnh mẽ hơn trong cuộc chiến cô độc này. Người duy nhất chìa tay về phía Nao là cô luật sư Kirino nghiện thuốc, trong lúc cảm thấy chán nản nhất đã bắt gặp hai hình ảnh, một là Nao bại trận trong cuộc thi kiếm đạo nhưng ánh mắt không hề khuất phục, và người mẹ tươi cười chào buổi sáng với cô. Và một nguyên nhân sâu thẳm của quá khứ, đã từng có một cậu thiếu niên trạc tuổi Nao, vì sự thất bại của cô mà giết người. Họ đi bên nhau, chiến đấu cùng nhau, vượt qua bao nhiêu khó khăn, chiến đấu vì điều mà họ tin là đúng.
Rồi Nao đau đớn phát hiện ra, người cậu yêu thương là con gái rượu của trưởng khoa ngoại bệnh viện cậu đâm đơn kiện. Cuộc chiến của cậu, kéo dài nhiều năm liền, dù thắng hay thua, đều khiến cậu đau khổ.
“Teruko ở tiệm bánh xèo Shiro giống như mặt trời thấp sáng cho mọi người.”
“Nếu cậu không tuân thủ các luật lệ xã hội thì cậu không thể chiến đấu trong xã hội đó.”
“Bà ta đã tới số phải chết, bác sĩ không giết bà ta.”
“Shoei Sogo là một bệnh viện có tiếng. Họ không thể nào có sai sót gì được.”
“Tôi muốn chạm đến sự thật.”
“Hiện giờ, giống như chúng ta đang mò mẫm tìm lối thoát trong đường hầm tối đen. Nhưng nhất định sẽ có lối ra ở đâu đó. Và chắc chắn sự thật ở đó.”
“Cô nhận lời làm luật sư vì cậu bé ấy chịu lên giường với cô?”
“Chị Kirino đang khóc. Nhưng tôi không tìm được lời nào để nói. Nếu người khóc là mẹ, tôi sẽ nói “Sao mẹ lại khóc? Không việc gì phải khóc!” Nếu đó là em gái, tôi sẽ xoa đầu nó. Nếu là bạn gái, tôi sẽ ôm lấy cô ấy. Nhưng… chị Kirino thì… tôi không biết mình làm gì được cho chị ấy. Vào khoảnh khắc ấy, tôi… chúng tôi… cùng nhìn lên bầu trời hoàng hôn. Chỉ có thế.”
“Khi tòa xử xong thì nhiệm vụ của tôi cũng chấm dứt. Tôi sẽ không ở cạnh cậu mãi mãi. Khi sự thật được phơi bày cũng là lúc kết thúc. Bởi vì tôi là luật sư.”
“Còn nhớ tinh thần cốt lõi của kiếm đạo không? Đó không chỉ là đánh bại đối thủ. Là chiến thắng bản thân.”
“Nếu chỉ vì anh ta mà em mất lòng tin ở con người thì thật đáng buồn.”
“Tôi muốn chơi một ván bài, thử đặt lòng tin vào con người.”
“Chẳng phải việc cứu vãn tâm hồn cậu bé đó quan trọng hơn là theo đuổi kiện tụng sao?”
“Bổn phận của cô là bảo vệ cho gia đình như chưa từng có gì xảy ra.”
“Cô đâu có nuôi con khôn lớn để rồi nó đi hẹn hò với một cậu con trai nhà bán bánh xèo.”
“Thắng hay thua tình cảm anh dành cho em sẽ không thay đổi. Hứa nhé, vào ngày tòa tuyên án, mình sẽ gặp nhau ở công viên.”
“Tôi đã lôi em vào cuộc, và khiến em tổn thương. Nhưng đó là con đường mà tôi, chúng tôi, đã chọn.”
“Bố em là người gánh vác cả một bệnh viện Shoei Sogo khổng lồ. Trên lưng, trên vai ông không chỉ là gia đình mà còn rất nhiều bệnh nhân, bác sĩ, y tá, và cả gia đình họ nữa. Ông ấy khác với chúng tôi, những người quản lý một tiệm bánh xèo nhỏ trên phố. Ông ấy khác xa một tiệm đơn lẻ như chúng tôi. Không phải bố em không muốn nói sự thật, mà có lẽ ông là một người đáng thương, đứng ở địa vị không được phép nói ra sự thật.”
Mặt trời công lý của cậu thiếu niên
Có một cậu học sinh 17 tuổi đang sống cuộc đời như bao bạn bè đồng trang lứa khác. Biến cố xảy ra buộc cậu phải trưởng thành. Ấy là khi người mẹ mà cậu vẫn cho là phiền phức đột ngột qua đời. Lý do: Tử vong vì lao lực. Nỗi đau chưa kịp khép miệng, thì cậu phát hiện lẫn trong đám tro hoả táng một vật: chiếc dao phẫu thuật bằng thép không gỉ! Trong giây phút đó, nếu là bạn, bạn sẽ nghĩ gì? Cậu học sinh Nao 17 tuổi đó, nghĩ rằng, mẹ không chết vì lao lực! Bệnh viện đã bưng bít một điều gì đó… Nao quyết định mang sự việc ra toà. Nhưng mà, cậu ta chỉ mới 17 tuổi. Liệu một người 17 tuổi, có thể làm được gì?
Nao suy nghĩ rất đơn giản. Cậu cần biết sự thật về cái chết của mẹ. Bởi lẽ những ngày vừa qua, gia đình cậu không chỉ mất đi một người thân yêu, mà còn là sự suy sụp của các thành viên trong nhà. Người bố cho rằng mình mất sức lao động, đè gánh nặng lên vai vợ. Đứa em cho rằng bé không ngoan nên mẹ mới mất. Điều mà Nao cần, là một lời xin lỗi, một điều gì đó để bảo vệ gia đình của cậu. Thế nhưng cả bệnh viện và người những người khác cho rằng, gia đình Nao muốn tiền bồi thường. Để giữ sự bình yên cho nhà mình, người bố nhu nhược đã đem bỏ con dao, người chị nhiều lần khuyên nhủ em trai bỏ cuộc. Ở cái tuổi 17 ấy, chúng ta lực bất tòng tâm. Tôi nghĩ rằng, đa số sẽ bỏ cuộc. Nhưng Nao thì không!
Có một nữ luật sự tình cờ chụp được khoảnh khắc Nao bại trận trong kỳ đấu kiếm tre. Ánh mắt khồng hề khuất phục ấy, nụ cười như ánh mặt trời của người mẹ, và sai lầm trong quá khứ của bản thân đã khiến luật sư Kirino quyết định làm đại diện cho bên nguyên mà không đòi hỏi một đồng thù lao nào. Cô cũng là người đầu tiên, đứng về phía của Nao, một học sinh cấp 3 muốn tranh đấu nhưng không có kiến thức, trí thông minh, tiền bạc hay bất cứ thứ gì khác. Mẹ cậu đã hoá thành tro bụi, con dao mổ chỉ là manh mối chứ không thể là vật chứng, vậy nên Nao phải đi phát tờ rơi để xem có ai trông thấy mẹ cậu trước lúc bà được đưa vào bệnh viện không. Khát khao vươn đến sự thật của Nao, không chỉ khiến đứa em út còn nhỏ tuổi ủng hộ, mà sau đó, được cả bố và chị gái đồng tình. Thế nhưng, thắng lợi tinh thần ấy mau chóng bị dập tắt, bởi bệnh viên tổ chức một cuộc họp báo, ru ngủ công chúng bằng những lời lẽ nguỵ biện. Nao lại càng đơn độc hơn khi bạn bè và hàng xóm quay lưng, đứng về phía bệnh viện. Tất cả là những trải nghiệm đầu đời của cậu bé 17 tuổi Nao. Để rồi sau đó, cậu đối diện với nhiều nỗi đau khác. Cuộc chiến của cậu, không phải là với một mình bác sĩ Minami, mà là với cả tập thể bệnh viện danh tiếng Shoei Sogo và dư luận xã hội.
17 tuổi, Nao không đủ tuổi để tự khởi kiện bệnh viện, mà phải thuyết phục bố mình. 17 tuổi, Nao đau đớn nhận ra người yêu của mình chính là con gái của bệnh viện cậu đâm đơn kiện. 17 tuổi, Nao bị mẹ của bạn gái chỉ trích là con trai nhà bán bánh xèo và lợi dụng bạn gái vì vụ kiện. 17 tuổi, Nao bị luật sư bào chữa ám chỉ cậu lên giường với Kirino để đổi lấy việc kiện tụng. 17 tuổi… Nao nhỏ bé có bao nhiêu quyết tâm, bao nhiêu sức lực để theo đuổi vụ kiện kéo dài 2 năm trời, từ khi cậu còn là cậu nhóc cấp 3 đến khi bước chân vào đại học? Nhưng có lẽ, chính vì 17 tuổi, nên Nao mới can trường như thế, mới đủ bền bỉ theo đuổi điều mà cậu cho là đúng, là công lý. Thử hỏi, trong chúng ta, chỉ một chút khó khăn thôi cũng có thể sờn lòng, chút đòn tâm lý cũng có thể thấy nhục nhã, không dám nghĩ khác với số đông…
Vụ kiện đã dạy Nao rất nhiều điều. Dạy cậu biết xã hội này vô cùng khắc nghiệt, dạy cậu không phải cứ đúng là người ta đứng về phía mình, dạy cậu biết cậu bé nhỏ dường nào trong thế giới rộng lớn này. Nhưng vụ kiện cũng dạy cậu biết kiên cường, không khuất phục trước khó khăn, dạy cậu trưởng thành từng ngày một, dạy cậu trên đời này vẫn còn những người tin tưởng vào công lý. Tôi từng nghĩ, nếu Nao không phải 17 tuổi mà ở một độ tuổi khác, có phải sự việc đã không diễn ra như thế. Nếu Nao 16 tuổi, cậu ắt hẳn đã từ bỏ, ắt hẳn sẽ không bền lòng được như thế. Nếu Nao 18, cậu đã là người lớn, sẽ có nhiều điều phải lo toan, sẽ nghĩ nhiều hơn cho những người xung quanh. Nhưng Nao lại 17, không hẳn là con nít, nhưng vẫn chưa thể gọi là trưởng thành. Bởi thế cậu có sự trong sáng, sự rạch ròi và can đảm của thiếu niên. Có lẽ, ai trong số chúng ta cũng đều từng đọc những bài báo, kể về những vụ kiện kéo dài hàng chục năm. Có người bán cả nhà, cả đất chỉ vì họ nghĩ mình đúng. Người thì cảm phục, người thì chỉ trích, người chỉ có thể buông khẽ tiếng thở dài, tội tình gì… Nao chưa chắc đã may mắn hơn họ, bởi lẽ vụ kiện ấy với một thiếu niên mà nói, là rất dài. 2 năm đối với một thiếu niên đang vươn vai lớn, là 2 năm có thể làm được rất nhiều điều. Nao đã đánh mất nhiều thứ. Sự trong trẻo mà lứa tuổi cậu cần có, sự dị nghị của xã hội, sự xa lánh của mọi người. Nao đã phải đối diện với trận chiến mà dù thắng hay thua, câu vẫn là người bị tổn thương nhất. Nhưng mà, ngoài sự kính phục cậu bé ấy ra, tôi không biết mình có thể nói gì nữa. Tôi kính phục công lý mà cậu đeo đuổi, tôi kính phục tất cả những rào cản mà cậu phải vượt qua, kính phục cậu gặp bao biến cố vẫn không xấu đi, kính phục tuổi trẻ của cậu. Một mai này, khi cậu không còn trẻ nữa, ngoáy đầu nhìn lại, cậu có thể khẽ mỉm cười với tuổi trẻ của mình.
Phân thích nhân vật và cuộc chiến cuối phim
Về nhân vật Masaki Nao
Masaki Nao là một thử thách nữa cho Takky. Vai Nao có nhiều đất để Takky thể hiện hơn so với các vai diễn trước của mình. Rất nhiều cơ hột để thể hiện những biểu cảm về gia đình, tình bạn và tình cảm yêu đương; thể hiện sự trưởng thành từ một cậu thiếu niên thờ ơ thành một chàng trai có trách nhiệm; khắc họa sự kiên trì trong cuộc chiến chống lại các thế lực mạnh hơn. Diễn xuất của Takky đã có tiến bộ so với cái thời chỉ diễn xuất bằng năng khiếu. Biểu cảm và ngôn ngữ cơ thể của anh đã tự nhiên hơn, thoải mái hơn. Không còn đôi vai căng cứng, đôi mắt hấp háy trong Majo no Jouken nữa. Tôi hoàn toàn hài long về nhân vật Nao mà biên kịch đã viết và Takky đã khắc họa. Có lẽ là vì kỹ năng diễn xuất mềm mại của Takky đầy chiều sâu và dạt dào cảm xúc như vai diễn đã yêu cầu. Tôi tin rằng Takky là sự lựa chọn tối ưu nhất vào giai đoạn phim khởi quay, và thậm chí cho đến bây giờ, khó long có diễn viên nào ở độ tuổi thiếu niên diễn đạt được vai Nao. Tuy nhiên, có nhiề luúc tôi cảm thấy Takky quá đẹp trai, trong khi Nao có lẽ chỉ là một cậu thiếu niên có ngoại hình ít bắt mắt. Biên kịch đã nhào nặng nên một Nao với tính cách bàn đầu và sự biến chuyển đấy thuyết phục. Takky sau nhiều năm rèn giũa kỹ năng, đã cho thấy sự tiến bộ qua bộ phim này. Cùng với News no Onna và Majo no Jouken, Takky thoát khỏi cái bóng thần tượng đóng phim và mỗi một phim sau này của anh, diễn xuất lại tài tình hơn.
Về nhân vật Kirino Setsu
Sau Nao, nhân vật nhận được nhiều sự quan tâm nhất là cô luật sư dũng cảm, nhân hậu Kirino Setsu, được thể hiện xuất sắc bởi Matsuyuki Yasuko sắc sảo. Kirino quá lợi hại khi cảnh điềm tĩnh gài bẫy để các nhân viên bệnh viện phải thú nhận. Trong những cảnh Kirino nhìn Nao với vẻ u uẩn trong đôi mắt, tôi cảm nhận được nỗi buồn chất chứa từ câu chuyện quá khứ, vụ việc thân chủ vị thành niên trước đó của cô. Kirino là vai diễn hay dành cho Matsuyuki Yasuko, nội tâm và trí tuệ hơn vai diễn nữ cảnh sát Tsukiyama trong Kira Kira Hikaru, và là thử thách tuyệt vời hơn để cô phát huy kỹ năng diễn xuất. Rõ ràng Matsuyuki Yasuko có một sức hút trên màn ảnh khiến khác giả thực sự bị thu hút. Và cô nằm trong danh sách những nữ diễn viên tôi muốn xem. Ngoài lề một chút, tôi thật sự không thể chấp nhận sự sa sút phong độ của cô trong vai diễn thiếu muối của TAKE FIVE.
Về dàn diễn viên phụ
Trong dàn diễn viên phụ, tôi đặc biệt thích cô bé em út. Cô bé là thành viên tạo nên sự tươi mới trong gia đình bên cạnh người cha chân chất và người chị khô khan. Những con người lạnh lùng ở bệnh viện thoạt nhìn đúng là khuôn mẫu của lớp người thiếu tình nhân ái trong xã hội. Nhưng bạn cần phải xem hết bộ phim mới có thể đánh giá toàn bộ sự việc. Gây bức xúc cho khán giả nhất có lẽ là những người hàng xóm. Gia đình Masaki đã phải chịu đựng nỗi đau khi mất đi người mẹ nhưng hàng xóm của họ lại nhanh chóng đứng về phía những bác sĩ ra vẻ ăn năn hối hận, thậm chí họ còn phỉ báng vì nhà Masaki đã làm ngơ trước những lời cầu xin tha thứ được ông bác sĩ dàn cảnh (và vai diễn đấy là Kyomoto Masaki, ba của Kyomoto Taiga, đàn em của Takky sau này). Họ háo hức bày tỏ sự cảm kích với bệnh viện vì đã đóng góp cho lễ hội mùa hè và trách cứ nhà Masaki vì muốn tìm kiếm sự thật quanh cái chết mập mờ của người vợ, người mẹ. Vấn đề lựa chọn giữa lợi ích cộng đồng hay lợi ích cá nhân chắc chắn sẽ gây ức chế cho bạn.
Về cuộc chiến cuối phim và nhân vật Isetani Keizo
Cuộc chiến cuối cùng trong phim cực kỳ hấp dẫn và cảm động. Tuy nhiên tôi không hiểu lắm về hệ thống pháp luật của Nhật. Thật sự ngạc nhiên khi thấy Nao thay thế Kirino để tra hỏi nhân chứng trong phần đầu. Hệ thống pháp lý của Nhật cho phép điều này sao? Việc thay đổi người đại diện như vậy không cần phải xin phép à? Rồi sau đó Kirino mới tham gia và tấn công vào lương tâm của nghi can chính. Có vẻ như cô đã cạn kiệt trong việc dự tính hết mọi khả năng, nên thay vì có một kết thúc thuyết phục dựa trên suy luận từ những chứng cứ ít ỏi, chúng ta lại bị Kirino đưa đến một cuộc tra vấn đẫm nước mắt. Quả thực là một bước lùi đáng kể. Tôi nghĩ có thể đây là kiểu khắc họa các vụ tranh tụng một cách điển hình của phim truyền hình châu Á, đó là sử dụng chiến thuật đánh vào mặt cảm xúc.
Nhiều người cho rằng điểm thiếu thuyết phục hơn nữa là ba của Ami, người cứng rắn và kiên cường nhất của bên bị, lại suy sụp vào phút chót khi bệnh viện đã cầm chắc chiến thắng chung cuộc. Tại sao lại cúi đầu trước gia đình Masaki vào phút cuối? Nếu ông đã luôn phải chịu đựng cảm giác tội lỗi, bị ám ảnh bởi những hình ảnh đẫm máu do sơ suất của mình, diễn biến bộ phim đã bất ngờ thay đổi khi trước đó không hề có chi tiết nào nhắc đến điều này. Rồi ông được thể hiện là một kẻ thắng trận đáng tởm trong khi các nhân viên dưới quyền đã phải nỗ lực để che đậy sự thật cho ông. Có phải sự biến chuyển này là vì đột nhiên lương tâm ông thức tỉnh? Có phải do lá thư của Ami, cô con gái độc nhất nhưng cũng chống lại ông, đã khiến ông tỉnh ngộ? Nhưng trước đó ông đã biết rằng Ami đứng về phía đối thủ và đã tìm đủ mọi cách để thay đổi suy nghĩ của cô. Tôi thì lại nghĩ thế này, trong phần tra vấn bác sĩ Isetani ở tập cuối, sự suy sụp tinh thần của ông lẽ ra có thể không gây thất vọng cho người xem nếu đó không phải là một điều bất ngờ, khi ông cho thấy sự hối lỗi trong những tập trước. Thay vào đó, lẽ ra phim nên cho thấy áp lực tinh thần từ từ đè nặng lên ông trong quá trình kiện tụng, chẳng hạn như để con gái ông ra làm chứng chống lại ông trước tòa, hoặc đưa ra sự tường thuật sống động về sai sót trong ca phẫu thuật đẫm máu mà Kirino biết được qua lời kể của cô y tá. Ngoài ta, tôi cũng cho rằng việc để Kirino gieo chia rẽ giữa các bác sĩ và y tá trưởng ngay trước tòa là một ý tưởng cực hay. Và tôi tôn trọng ý tưởng của biên kịch. Thứ nhất, bộ phim được thể hiện theo góc nhìn của Nao chứ không phải ba của Ami. Và tôi nghĩ, các nhà làm phim muốn đánh thức lòng nhân ái, từ tầm của các bác sĩ hơn là vạch trần họ. Chiến thuật tâm lý đã chiến thắng, và chúng ta có một cuộc chiến mà không có kẻ chiến bại. Tinh thần nhân văn của bộ phim vì thế cũng được nâng cao.
Về tình cảm của Nao vào Kirino
Trong phim có nhiều cảnh tay đôi giữa Nao và Kirino, thậm chí những cảnh miêu tả thiên về tình cảm giữa họ còn nhiều hơn là Nao và Ami. Tôi ấn tượng với cảnh Nao tặng quà cho Kirino là chiếc bật lửa. Khi xem lại tập trước, tôi nhận ra có cảnh Nao để ý thấy Kirino có nhiều bật lửa. Có thể thấy sự quan tâm Nao dành Kirino đã được thể hiện một cách rất kín đáo. Tôi cũng hy vọng có thêm những tình tiết lãng mạn giữa Nao và Kirino, cho dù Yasuko lớn hơn Hideaki đến chục tuổi, và dù thực ra là trong phim cũng đầy áp cảnh quay tình cảm giữa hai người. Nếu những tình cảm của Nao với Kirino được làm rõ hơn và chuyện tình cảm ấy đan xen với quan hệ luật sư – thân chủ của họ như thế nào, thì bộ phim sẽ còn thú vị hơn nhiều, dù có thể nó sẽ đi theo một hướng khác. Tự dưng tôi ghét phim Nhật sao có 11 tập quá.
Kết
Taiyou wa Shizumanai có đề tài pháp luật, một đề tài khá hiếm của phim truyền hình Nhật Bản. Đây là lần đầu tiên tôi chứng kiến những luật sư nhận được nhiều sự kính trọng đến vậy, đặc biệt họ đối lập với những bác sĩ “xấu xa”, một nghề vốn thường được coi trọng trong xã hội và trong hầu hết các bộ phim truyền hình.
Cuộc chiến của những người thấp cổ bé họng
Đã hơn 2 năm kể từ ngày tôi xem Taiyou wa Shizumanai. Thật ra có hơi muộn một tí bởi bộ phim được phát sóng lâu rồi. Nhưng tôi cho đấy cũng là một may mắn của mình, bởi tôi đã được xem các diễn viên xuất hiện trong những bộ phim trước đó và sau này, để có cái nhìn bao quát hơn về diễn xuất của họ. Cách thời gian xem phim khá lâu, tôi mới sắp xếp ổn thỏa các suy nghĩ của mình và ngồi viết ra đây. Nhưng khi bắt đầu viết, thì các ý tưởng cứ tuôn trào và tôi có đến 3 bài cảm nhận.
Cách vụ việc được tái dựng lại thông qua những suy luận sáng tạo dù chỉ dựa trên các chứng cứ ít ỏi chính là điều hấp dẫn tôi trong bộ phim này. Họ chẳng có thứ gì để làm chứng cứ ngoài con dao mổ được phát hiện sau khi hỏa thiêu. Không có biên bản khám nghiệm tử thi, không còn thi thể để khám nghiệm nhằm khẳng định nguyên nhân tử vong thực sự, không có nhân chứng hay bất kỳ người nào sẵn lòng làm chứng. Mà chỉ có một bệnh viện tiếng tăm dùng ảnh hưởng của họ để che đậy sự thật, lợi dụng hoàn cảnh nghèo khổ và sự tẩy chay của những người từng là bạn bè, hàng xóm của nhau.
Thật ra tôi cho rằng bộ phim thiên về đề tài pháp luật hơn là y khoa. Những yếu tố lãng mạn không đóng vai trò nhiều trong phim, dù tôi thừa nhận nó làm phim đầy đặn hơn. Nhưng giá mà người thủ vai Ami không phải Yuka thì hay biết mấy, bởi ngoại hình của cô và Takky không cân xứng. Thậm chí diễn viên Yasuko còn tạo nhiều hiệu ứng với Takki hơn. Bộ phim tương đối phức tạp với các mối quan hệ tình cảm chồng chéo. Ví dụ như câu chuyện phụ về mối quan hệ giữa ba Ami và cô y tá trưởng. Thoạt nhìn, nó khiến cho vụ kiện bị sa lầy, nhưng nó giải thích thuyết phục tại sao y tá trưởng phải bảo vệ bệnh viện. Phim cũng phức tạp hơn khi Nao phải đối mặt với mâu thuẫn bởi đem lòng yêu con gái của đối thủ. Chỉ tiếc một chút là có lẽ độ dài 11 tập phim không thể kéo dài them tuyến tình cảm nên Nao giải quyết mâu thuẫn tình cảm một cách nhanh chóng, dễ dàng ngay lần hẹn hò đầu tiên trong vườn hoa. Họ đã thỏa thuận rằng không đem vụ án vào xen giữa tình yêu của họ. Bộ phim đủ cô động nhưng nếu không có những câu chuyện phụ thì sẽ ngắn đi rất nhiều. Tôi không ngạc nhiên khi rating trung bình chỉ đạt 16.9% , dẫu nó thật sự không công bằng với một bộ phim xuất sắc như thế này. Thông thường những phim mang chủ đề nghiêm túc và khô khan, không tập trung vào chuyện tình yêu thì sẽ không cạnh tranh nổi về mặt rating.
Điều tôi thực sự thích là khi nhìn thấy Takky và Yasuko bên nhau. Yasuko có vẻ chững chạc còn Takky mặt hơi non. Tuy thế, một phần Takky từng đóng cặp với Matsushima Nanako và Suzuki Honami, một phần anh thích mẫu con gái trưởng thành nên khán giả cũng quen thấy anh đóng cặp với những nữ diễn viên lớn tuổi hơn hoặc có vẻ chững chạc hơn anh. Tôi cứ trăn trở tình cảm của Kirino dành cho Nao có gì sâu nặng hơn ngoài tình cảm chị em và sự trắc ẩn hay không. Tôi không thể không có ý nghĩ rằng có những khoảnh khắc thoáng qua giữa họ mang đến những cảm xúc vượt qua mối quan hệ thân chủ – luật sư. Nao có vẻ thoải mái khi ở cạnh Kirino hơn là Ami. Mà Nao cũng mong muốn Kirino sẽ tiếp tục là một phần trong cuộc đời cậu còn gì? Có thể Kirino đã nhận thấy những rung động ấy và lạnh lùng làm cho cậu hiểu rằng họ sẽ chia tay ngay khi vụ kiện kết thúc, đồng thời lúc nào cũng động viên Ami hãy ở bên Nao. Kirino cũng kiềm lòng để không đến xem cuộc thi kendo của Nao như thể để cắt đứt bất cứ tình cảm nào có thể nảy mầm trong cô. Có lẽ Kirino nhận thấy Nao đang trở nên quá phụ thuộc vào mình và muốn Nao tự đứng trên đôi chân của cậu. Ban đầu tôi cũng thấy khó hiểu về sự quyết tâm và nhiệt huyết của Kirino trong vụ này. Dĩ nhiên sau đó thì nguyên nhân cũng được hé lộ là do vụ việc kết thúc bằng thảm kịch với thân chủ vị thành niên năm xưa của cô (Akanishi Jin thủ vai), và vụ của Nao dường như là cơ hội để cô chuộc lại lỗi lầm. Nhưng khi câu chuyện tiến triển, có lẽ còn có điều gì khác nữa. Đó không hẳn là sự ảnh hưởng kiểu chị em, bởi vì ta có thể thấy được sự tương phản trong quan hệ giữa Nao với chị mình, cũng không phải sự lặp lại của quan hệ giữa Nao với mẹ cậu. Dường như biên kịch cố gò cho Nao có tình cảm chân thực với Ami, tuy nhiên Ami mới chinh là người bắt đầu và kiên trì với chuyện tình cảm của họ. Cậu mua điện thoại di động theo lời khuyên của Kirino nhưng Ami mới là người đầu tiên biết số của cậu. Ami là người mà Nao tìm đến để tâm sự và được an ủi khi cậu tuyệt vọng. Trong cuộc thi kiếm đạo, cậu dùng chiếc khăn Ami tặng và khi cô xuất hiện, cậu đã lấy lại quyết tâm để giành chiến thắng. Cậu bảo vệ cô khi cô trộm tài liệu của bệnh viện. Cậu còn tự mình giữ khoảng cách để Ami khỏi đau buồn vì một mối quan hệ quá ư cách biệt như thế. Dù chưa từng thốt tiếng yêu, nhưng sau buổi tối đến dùng bữa ở nhà Ami, cậu xác nhận Ami đã trở thành người quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Nói tóm lại, Nao và Ami chính là cặp đôi điển hình của mối tình đầu thuần khiết, ngây thơ và ngọt ngào. Nhưng khi cùng chiến đấu bên nhau, một sợi dây liên kết mạnh đã hình thành giữa Nao và Kirino, và những cảm xúc giữa họ bao gồm cả sự cảm kích, sự tin cậy, tình bạn, tình cảm chị em và cả sự ngưỡng mộ lãng mạn. Có lẽ, biên kịch không muốn đi quá xa khỏi biên giới của sự kiện tụng. Một phần nữa là do từ lúc bắt đầu, Nao 17 tuổi, và kết thúc khi cậu 18-19 tuổi, vẫn còn quá trẻ để tiến đến với một Kirino từng trải. Một chàng trai chín chắn hơn tuổi thật và một người phụ nữ cô đơn quá lâu, có lẽ Kirino hiểu sự mờ ám giữa họ và cô chọn cách ra đi. Nhưng rõ ràng Nao đã trưởng thành, và ở một tương lai nào đấy khi họ gặp lại nhau, họ rất có thể là một cặp.
Nếu bạn thích điện ảnh Mỹ, thích những dạng phim nói về những người thấp cổ bé họng theo đuổi công lý chống lại những thế lực hùng mạnh, như The Pelican Brief, A Time to Kill, Conspiracy Theory, The Firm… thì có lẽ bạn thử xem cách người Nhật thể hiện nó. Taiyou wa Shizumanai không giống phim Mỹ ở chỗ thường có những thuật ngữ pháp lý phức tạp, những cuộc tranh tụng trước tòa khiến bạn theo không kịp, mà nó lại đơn giản hóa mọi việc, đến ngay cả một cô bé gái vừa vào lớp 1 (như con út nhà Masaki) cũng có thể hiểu được. Nhưng đơn giản hóa không có nghĩa là mọi chứng cứ đều được bày sẵn trên dĩa để luật sư đưa ra trước tòa.
Mặt trời sẽ không lặn
Taiyou no Shizumanai là bộ phim mượn hình ảnh mặt trời bừng sáng, như nhân vật người mẹ, ấm áp và chiếu rọi cả nhà, đồng thời cũng là hình tượng một mặt trời công lý dịu dàng tỏa ánh cam, không bao giờ lặn.
Bộ phim lấy chủ đề y khoa, nhưng với một góc nhìn đặc biệt. Phim xoay quanh một trường hợp sai sót dẫn đến cái chết của bệnh nhân. Nạn nhân là trụ cột của gia đình nhà nghèo mở tiệm bánh xèo, và là mẹ của Masaki Nao. Gia đình của Nao sốc nặng khi nghe bệnh viện tuyên bố người mẹ vốn vui vẻ, khỏe mạnh, tử vong do lao lực quá độ. Họ không nghi ngờ gì cả, cho đến khi Nao phát hiện một con dao mổ trong đám tro sau khi hỏa táng mẹ cậu. Nao tin chắc rằng đã có sai sót dẫn đến cái chết của mẹ và quyết tâm tìm cách để điều tra sự thật. Đầu tiên, cậu vấp phải sự cản trở của người bố nhu nhược, người chị muốn quên đi mất mác. Sự giúp đỡ lại xuất phát từ Kirino Setsu, nữ luật sư của một văn phòng luật nhỏ nằm ở phía trên tiệm pachinko gần nhà cậu. Cả Nao và Kirino đều có hoàn cảnh khiêm tốn, và quả là cuộc chiến không cân sức khi họ phải chống lại cả một bệnh viện lớn. Cuộc chiến với bệnh viện của họ thậm chí còn vấp phải trở ngại từ những người hàng xóm xung quanh vì bệnh viện đã tài trợ cho nhiều hoạt động cộng đồng ở địa phương. Họ không tìm được ai sẵn lòng đứng ra làm chứng chống lại bệnh viện. Và, Nao lại đem long yêu con gái của giám đốc bệnh viện.
Bệnh viện, được trang bị bởi tiền bạc, danh tiếng, và những luật sư hùng mạnh dường như là gã khổng lồ không thể bị đánh bại, và chính vì vậy bộ phim càng trở nên hấp dẫn. Nao là người không dễ dàng từ bỏ mà vô cùng quyết tâm theo đuổi những gì cậu muốn làm. Cùng với luật sự Kirino, cậu dần kéo mọi người về phía mình, từng bước dùng những chứng cứ nhỏ nhoi để chiến đấu. Taiyou wa Shizumanai thể hiện sự thua thiệt của những người nghèo khi chống lại các thế lực lớn lớn mạnh và giàu có. Thủ vai nặng ký Nao là hoàng tử của JE – Takizawa Hideaki. Lúc bấy giờ Takky còn rất trẻ, trông rất thông minh, sáng sủa trong bộ đồng phục học sinh. Không chỉ gói gọn phim trong 3 tháng như thong lệ thường thấy, câu chuyện của Taiyou wa Shizumanai kéo dài từ mùa này sang mùa khác, nên bộ áo tay dài màu sẫm cũng đổi thành áo sơmi trắng tay ngắn. Takky lột tả rất tốt nhân vật cậu con trai tuyệt vọng đi tìm sự thật về cái chết của mẹ mình, và Matsuyuki Yasuko trong vai Kirino cũng tạo được ấn tượng mạnh cho khán giả. Sự hợp tác của một nam diễn viên thần tượng và một nữ diễn viên đang độ tuổi chín mùi trong diễn xuất, mối quan hệ kỳ lạ giữa cậu học sinh đi tìm công lý và cô luật sư can trường là điểm xem thu hút của bộ phim.
Một trong những thành công của bộ phim phải kể đến ca khúc nhạc phim do Takky trình bày. Dù giọng hát chưa thật sự hay, nhưng Journey là một ca khúc đẹp và gây xúc động. Goodbye Yellow Brick Road qua phần trình bày của Elton John cũng khiến khán giả bồi hồi. Về tuyến tình cảm, tình huống Nao phải long Isetani Ami rất hấp dẫn, dẫu tôi thấy nó không thuyết phục lắm. Tôi cho rằng người như Nao sẽ thích cô bạn Mary hơn. Nhưng đúng là tình tiết thích Ami giúp câu chuyện thêm kịch tính. Đoạn giữa phim, khi câu chuyện xoay quanh việc tố tụng với các cảnh diễn chủ yếu ở tòa, bắt đầu xuất hiện những giao dịch và những điều nghi vấn, có nhiều bất ngờ được bung ra, đặc biệt là chiếc bẫy về cây bút do Kirino sắp đặt và việc Nao phát hiện ra một bệnh nhân chụp X quang khác. Quá trình tố tụng khá quyết liệt, nhất là trong cảnh cuối, Kirino chất vấn giám đốc bệnh viện mà không, có bằng chứng vững chắc nào nên cô đã khơi dậy sự hối lỗi của ông ta bằng cách tạo áp lực về mặt cảm xúc.
Bộ phim khắc họa tinh tế tâm tư tình cảm và mối quan hệ của các nhân vật. Mỗi một tập lại hé lộ thêm tình tiết mới. Biên kịch dẫn dắt khán giả xoay vòng vòng, khiến mọi người đặt ra nhiều thắc mắc, phỏng đoán. Ví dụ như tình cảm của Nao với Kirino và Ami. Rõ ràng Nao có vẻ thích Ami nhưng cậu chưa một lần bày tỏ với cô, và người xem đặc biệt có ấn tượng với tình cảm sâu sắc mà Nao dành cho luật sư Kirino. Người yêu cũ của Kirino, cũng là luật sư đối thủ, từng đặt ra nghi vấn tại sao Kirino lại giúp Nao khởi kiện, không chỉ vì sai lầm trong quá khứ, mà phải chăng vì giữa họ có mối quan hệ mờ ám. Nao cũng nhiều lần bộc lộ cảm xúc, ẩn ý muốn được ở bên Kirino sau khi vụ kiện kết thúc. Tuy vậy, bạn đừng hy vọng kiểu tình cảm “Majo no jouken” giữa họ khi thấy sự quan tâm của Kirino với Nao, hoặc những cảnh họ bên nhau vì thật chất nó gần với tình cảm chị em nhiều hơn. Dù sao thì đây cũng là một bộ phim về tranh tụng, nên yếu tố tình cảm không cần đề cập nhiều. Dẫu vậy, khán giả cũng rất lấy làm tiếc vì Kirino và Nao không đến với nhau. Ít ra, khán giả mong muốn Nao cũng hãy trao cho Kirino một nụ hôn. Điều này cho thấy phản ứng hóa học giữa Takky và Yasuko quá tốt.
Về diễn xuất, tôi nghĩ quả thật Takky đã tiến bộ từ những vai diễn trong News no onna và Majo no jouken. Sự trưởng thành của Takki thật sự gây ấn tượng mạnh với tôi. Một là mở đầu phim, nhân vật Nao khác những nhân vật trước, bởi Nao có rất nhiều bạn. Sự biến chuyển từ một cậu thiếu niên liều lĩnh và ương ngạnh thành người đàn ông chững chạc, biết nhận thức ở phần cuối vô cùng thuyết phục. Thật là một bất ngờ bởi thời điểm ấy, Takky vẫn còn quá trẻ để đảm đương một vai như thế. Vai diễn Kirino của Yasuko tương đối khác với các vai diễn trước đó, như Kira Kira Hikaru và African Night. Nhân vật Kirino vừa quả quyết, độc lập, vừa u uất, điềm tĩnh và cũng rất nữ tính. Yasuko đã xử lý vai diễn rất tốt và hoàn toàn làm chủ được diễn xuất. Tôi đặc biệt thích chất vất đong đầy cảm xúc của cô với ba Ami trước tòa. Chính vì vai luật sự Kirino này mà tôi đã tìm xem những vai diễn sau này của cô trong các phim Mother, TAKE FIVE. Ngược lại, vai diễn Ami của Yuka không được tạo chiều sâu, và những đoạn có cô tôi chỉ muốn tua qua. Yuka hơn Takky một tuổi nhưng ngoại hình hai người khá chênh nhau. Yuka như một bà chị già và tính cách nhân vật cũng khiến người xem phát mệt. Yuka cũng già rất nhanh khi đóng cặp với Nishikido Ryo trong Papadol. Cô gái này được trao nhiều cơ hội diễn cặp với JE’s boys nhưng dường như đều thất bại.
Taiyou wa Shizumanai là một phim quá hay khi xoáy vào đường dây câu chuyện với các cuộc điều tra và kiện tụng. Điểm hấp dẫn tôi nhất chính là màu vàng nhạt của hoàng hôn và mùa thu, những cảnh tay đôi của Takki với Kirino, lời thoại xúc động và hình ảnh người mẹ luôn rạng rỡ. Cuộc chiến kéo dài 2 năm gói gọn trong 11 tập quả thật đã kết thúc cùng nước mắt của tôi. Đó là một cuộc chiến quá dài và phải đánh đổi quá nhiều.
Những trích dẫn hay của Taiyou wa Shizumanai
Cuộc sống của Nao cứ êm đềm trôi qua, cùng những buổi lên lớp, những giờ học kiếm đạo, tụ tập bạn bè và hẹn hò với một cô bé con nhà giàu rất xinh tên Ami. Bỗng một ngày, trời đất như chao đảo trước mắt Nao. Đó là ngày cậu nhận được tin mẹ mất. Rất đột ngột.
Người ta nói rằng mẹ cậu bị ngã, đưa vào bệnh viện cấp cứu nhưng đã muộn. Người mẹ mà Nao cảm thấy phiền phức ấy, không từ mà biệt, mãi mãi ra đi. Đến giờ phút ấy, Nao mới biết mình yêu và cần mẹ nhiều đến nhường nào. Nao nén nỗi đau vào trong tim, bình tĩnh đối diện với cái chết của mẹ. Chỉ đến khi còn lại một mình, cậu mới bật khóc. Thế mà, cũng đột ngột không kém khi người mẹ ra đi, lẫn trong đống tro tàn của mẹ, người ta phát hiện một con dao mổ…
17 tuổi, nhà nghèo khó, Nao như con cá nhỏ bé giữa đại dương mêng mông, cố giành lại công bằng cho mẹ. Cậu chỉ cần một lời xin lỗi và mức bồi hoàn thiệt hại là 890 yên, bằng với giá món bánh xèo kim chi, món ngon nhất mà mẹ làm. Nếu người ta cần cậu đưa ra một khoảng đền bù. Vì với bệnh viện, nó không là gì, nhưng đó là niềm tự hào của một tiệm bánh xèo. Nhưng người cha nhu nhược của cậu không muốn làm người đại diện nguyên đơn, ông đau khổ cho rằng vợ mất do lao lực, người chị cố gắng thay thế mẹ để giữ cho gia đình vẫn như xưa, và cô em gái ngây thơ không biết gì. Nao biết mình phải mạnh mẽ hơn trong cuộc chiến cô độc này. Người duy nhất chìa tay về phía Nao là cô luật sư Kirino nghiện thuốc, trong lúc cảm thấy chán nản nhất đã bắt gặp hai hình ảnh, một là Nao bại trận trong cuộc thi kiếm đạo nhưng ánh mắt không hề khuất phục, và người mẹ tươi cười chào buổi sáng với cô. Và một nguyên nhân sâu thẳm của quá khứ, đã từng có một cậu thiếu niên trạc tuổi Nao, vì sự thất bại của cô mà giết người. Họ đi bên nhau, chiến đấu cùng nhau, vượt qua bao nhiêu khó khăn, chiến đấu vì điều mà họ tin là đúng.
Rồi Nao đau đớn phát hiện ra, người cậu yêu thương là con gái rượu của trưởng khoa ngoại bệnh viện cậu đâm đơn kiện. Cuộc chiến của cậu, kéo dài nhiều năm liền, dù thắng hay thua, đều khiến cậu đau khổ.
“Teruko ở tiệm bánh xèo Shiro giống như mặt trời thấp sáng cho mọi người.”
“Nếu cậu không tuân thủ các luật lệ xã hội thì cậu không thể chiến đấu trong xã hội đó.”
“Bà ta đã tới số phải chết, bác sĩ không giết bà ta.”
“Shoei Sogo là một bệnh viện có tiếng. Họ không thể nào có sai sót gì được.”
“Tôi muốn chạm đến sự thật.”
“Hiện giờ, giống như chúng ta đang mò mẫm tìm lối thoát trong đường hầm tối đen. Nhưng nhất định sẽ có lối ra ở đâu đó. Và chắc chắn sự thật ở đó.”
“Cô nhận lời làm luật sư vì cậu bé ấy chịu lên giường với cô?”
“Chị Kirino đang khóc. Nhưng tôi không tìm được lời nào để nói. Nếu người khóc là mẹ, tôi sẽ nói “Sao mẹ lại khóc? Không việc gì phải khóc!” Nếu đó là em gái, tôi sẽ xoa đầu nó. Nếu là bạn gái, tôi sẽ ôm lấy cô ấy. Nhưng… chị Kirino thì… tôi không biết mình làm gì được cho chị ấy. Vào khoảnh khắc ấy, tôi… chúng tôi… cùng nhìn lên bầu trời hoàng hôn. Chỉ có thế.”
“Khi tòa xử xong thì nhiệm vụ của tôi cũng chấm dứt. Tôi sẽ không ở cạnh cậu mãi mãi. Khi sự thật được phơi bày cũng là lúc kết thúc. Bởi vì tôi là luật sư.”
“Còn nhớ tinh thần cốt lõi của kiếm đạo không? Đó không chỉ là đánh bại đối thủ. Là chiến thắng bản thân.”
“Nếu chỉ vì anh ta mà em mất lòng tin ở con người thì thật đáng buồn.”
“Tôi muốn chơi một ván bài, thử đặt lòng tin vào con người.”
“Chẳng phải việc cứu vãn tâm hồn cậu bé đó quan trọng hơn là theo đuổi kiện tụng sao?”
“Bổn phận của cô là bảo vệ cho gia đình như chưa từng có gì xảy ra.”
“Cô đâu có nuôi con khôn lớn để rồi nó đi hẹn hò với một cậu con trai nhà bán bánh xèo.”
“Thắng hay thua tình cảm anh dành cho em sẽ không thay đổi. Hứa nhé, vào ngày tòa tuyên án, mình sẽ gặp nhau ở công viên.”
“Tôi đã lôi em vào cuộc, và khiến em tổn thương. Nhưng đó là con đường mà tôi, chúng tôi, đã chọn.”
“Bố em là người gánh vác cả một bệnh viện Shoei Sogo khổng lồ. Trên lưng, trên vai ông không chỉ là gia đình mà còn rất nhiều bệnh nhân, bác sĩ, y tá, và cả gia đình họ nữa. Ông ấy khác với chúng tôi, những người quản lý một tiệm bánh xèo nhỏ trên phố. Ông ấy khác xa một tiệm đơn lẻ như chúng tôi. Không phải bố em không muốn nói sự thật, mà có lẽ ông là một người đáng thương, đứng ở địa vị không được phép nói ra sự thật.”
“Mẹ ơi, cuộc chiến của con thế nào hả mẹ?”