Ngay từ tập đầu tiên, tôi đã hoàn toàn bị hút vào cốt truyện ON: Ijou Hanzai Sousakan Todo Hinako, dù rằng việc phải chứng kiến những cảnh đầy máu me trong các vụ án khiến tôi khá rợn người. Phim không chỉ khắc họa chân thực quá trình...
Ngay từ tập đầu tiên, tôi đã hoàn toàn bị hút vào cốt truyện ON: Ijou Hanzai Sousakan Todo Hinako, dù rằng việc phải chứng kiến những cảnh đầy máu me trong các vụ án khiến tôi khá rợn người. Phim không chỉ khắc họa chân thực quá trình gây án đầy tinh vi và phá án thông qua việc phân tích tâm lý tội phạm hấp dẫn, mà còn là câu chuyện thú vị của một nữ điều tra viên dị thường trên con đường tìm lại chính mình. Xuyên suốt 9 tập phim, ON thực sự đã dẫn dắt người xem đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, các vụ án quái lạ chắc chắn sẽ kích thích trí tò mò và khả năng suy luận của bạn ở mức cao nhất.
Tôi không biết việc đứng trước xác chết và đối mặt với những tên tội phạm sẽ đáng sợ thế nào? Nhưng khi nhìn vào sự bình thản của Todo Hinako khi ở hiện trường vụ án khiến tôi vô cùng tò mò và muốn tìm hiểu đằng sau bộ mặt luôn tỏ ra vui vẻ đó là con người ra sao? Todo là cảnh sát viên ở đội điều tra số 1, cô lúc nào cũng cố gắng tìm ra ranh giới giữa người phạm tội và nạn nhân. Cô có khả năng ghi nhớ tất cả các vụ án xảy ra trong quá khứ bằng hình vẽ, đặc biệt dị thường ở chỗ cô lúc nào cũng mang bên mình lọ bột ớt shichimi và một con dao. Tôi thật chẳng thể tưởng tượng việc rắc bột ớt vào tất cả món ăn kể cả cà phê sẽ ra vị như thế nào, có vẻ đây chính là điểm khác biệt giúp chúng ta nhận diện Todo với các cảnh sát khác. Tôi chẳng mảy may nghĩ đến con dao, vì vẫn tưởng việc một cảnh sát luôn đối mặt với nguy hiểm thì mang theo để phòng thủ là chuyện quá bình thường. Nhưng khi bác sĩ tâm lý Nakajima bắt đầu thâm nhập vào con người của Todo và nhìn ra sự giả tao trên gương mặt cô, mọi suy nghĩ ban đầu đã được chuyển hướng ngược lại. Tôi còn nhớ anh đã từng nói với cảnh sát viên Shoji: “Con dao đó cũng giống như một lời nguyền. Hãy giúp Todo thoát khỏi nó”.
Trong mỗi chúng ta, quá khứ là điều luôn hiện diện, chỉ khác nhau ở độ ám ảnh và sự day dứt mà thôi. Các nhân vật trong phim cũng không ngoại lệ, từ những cảnh sát viên luôn bảo vệ mọi người khỏi cái xấu cho đến kẻ giết người hàng loạt, họ đều có cho riêng mình một góc khuất trong tâm hồn. Có thể là niềm vui, nỗi buồn hay cả những tổn thương về mặt tâm lý, quan trọng là họ có vượt qua được làn ranh giới giữa thiện và ác hay không?
Các vụ án kỳ lạ liên tục diễn ra và đằng sau nó luôn là một câu chuyện chứa đựng rất nhiều nỗi ám ảnh. Bạn sẽ chứng kiến những phân cảnh đầy máu khi hung thủ đập đầu nạn nhân cho đến chết; những cái xác được làm đông bằng nito lỏng để dựng nên cảnh gia đình đoàn viên; đồng xèng ở các máy chơi game được bom vào miệng nạn nhân cho đến khi thủng dạ dày; cắt đi các bộ phận đẹp của người phụ nữ và lột da… tất cả đều được tính toán rất tỉ mỉ và thực hiện công phu. Đa phần các vụ án đều phản ánh sự thật về tội phạm, họ có thể đã từng chịu sự hắt hủi từ chính gia đình mình hay đánh mất tất cả mọi thứ từ tài sản đến người thân. Những cú sốc quá lớn đã khiến họ tự chôn vùi cuộc sống bằng ý nghĩ tàn bạo và đẩy họ vào con đường không thể quay đầu của một kẻ sát nhân. Chắc chắn sẽ rất khó khăn cho các cảnh sát viên nếu chỉ điều tra theo những cách thông thường, nên việc nhờ đến một nhà tâm lý học hòng phân tích động cơ giết người và tìm kiếm hung thủ sẽ khiến bạn cảm thấy vô cùng hứng thú. Nhưng cũng rất có thể bạn sẽ nghi ngờ vào trình độ chuyên môn của cảnh sát, vì thực tế họ đang bị lệ thuộc vào hồ sơ vụ án được lập nên bởi chuyên gia tâm lý. Todo cũng khá giống họ với quá khứ về một gia đình không hạnh phúc và người bố luôn xem mình là quái vật đã phải dằn vặt cô trong suốt quá trình trưởng thành. Nếu ngày Todo tốt nghiệp, người mẹ không mất thì cô có tự tay giết chết bố mình không? Đó là câu hỏi luôn lặp lại trong tiềm thức của Todo và khiến tôi không ngừng suy nghĩ rồi đưa ra các giả thuyết.
Ngay từ khi còn nhỏ, Todo đã là một cô bé không cảm xúc, chẳng tỏ ra vui vẻ hay sợ hãi trước bất cứ điều gì. Gương mặt bình thản và thái độ tò mò khác thường của cô trước những vụ án đã khiến đồng nghiệp không khỏi nghi ngờ. Shoji từng hỏi: “Cô là ai?”, nhưng đây có lẽ cũng chính là điều mà Todo muốn tìm hiểu nhất. Khi hung thủ đã bị bắt, họ lần nữa bước vào giấc mơ của cô, giúp lật mở những mảng ký ức bị vùi chôn từ lâu và chỉ ra con người thật đang ngủ quên bên trong Todo. Tôi luôn có cảm giác Todo không thiếu yêu thương vì mẹ cô lúc nào cũng dành trọn trái tim mình để ấp ủ con gái bé bỏng, hay do cô thiếu tình thương của bố? Nhưng chẳng phải trong cuộc sống có rất nhiều đứa trẻ lớn lên chỉ có tình thương của ba hoặc mẹ và chúng vẫn có thể phát triển bình thường chứ không đến nỗi mất hết cảm xúc như Todo hay sao? Thật sự rất khó để nhìn thấu và hiểu hết được một con người vô cảm như vậy. Ngay cả Nakajima rất giỏi trong việc phân tích tâm lý của tội phạm, nhưng anh cũng phải mất rất nhiều thời gian để thâm nhập và tìm ra nguyên nhân khiến Todo trở thành người di thường.
Các nhân vật bên cạnh Todo cũng không bình thường chút nào, họ đều là những người sống và làm việc nghiêm túc nhưng chịu sự ảnh hưởng khá nhiều từ quá khứ. Anh chàng cảnh sát Shoji luôn tỏ ra bất cần và căm ghét những kẻ giết người, cũng bởi bản thân đã đánh mất em gái duy nhất trong vụ án mà anh theo dõi năm xưa. Nakajima là chuyên gia tâm lý nhưng lại chịu cú sốc quá nặng khi anh vừa mới ra trường, nỗi ám ảnh về cái chết đầy máu bên những viên kẹo ngọt đã đẩy anh vào con đường tà đạo, khi sử dụng thành quả nghiên cứu để kích thích người khác thủ ác. Ba nhân vật khá hài hước trong phim là anh cảnh sát hay nôn mửa trước những vụ án Kurashima, đội trưởng đội điều tra số 1 khó hiểu nhưng hiền lành Atsuta và “nữ thần chết” Ishigami sẽ khiến các bạn vô cùng thích thú, bởi họ luôn là điểm sáng giúp mọi thứ trở nên nhẹ nhàng hơn sau những phân cảnh máu me, chết choc lạnh sống lưng.
Sau 9 tập phim, tôi mới nhận ra sức mạnh của yêu thương quả thật có thể cứu rỗi tất cả trái tim trên đời này. Trong tập cuối, khoảnh khắc Todo ôm Makabe Towa - người đã tặng con dao rồi khuyên cô hãy sống đúng với cảm xúc và giết người nếu muốn năm xưa, tôi thực sự rất cảm động. Giống như tảng đá đè nặng trong lòng đã vỡ ra thành bụi và gió vừa thổi tất cả bay đi, trả lại một tâm hồn thanh sạch cho người chịu quá nhiều tổn thương. Mọi thứ diễn ra thật nhẹ nhàng như giọt nước mắt lăn dài trên má của Todo vậy, không báo trước và hết sức tự nhiên. Có thể cô vẫn chưa tìm lại hết những cảm xúc mà mình đánh mất suốt ngần ấy năm, nhưng chắc chắn đã có điều gì đó đổi khác bên trong Todo.
Phim dựa trên cuốn tiểu thuyết cùng tên được viết bởi Naito, đánh dấu sự trở lại đầy thuyết phục của nam diễn viên Kaname Jun, anh đã không làm khán giả yêu thích mình phải thất vọng khi vào vai chàng cảnh sát viên hài hước Kurashima. Yokoyama Yu của Kanjani 8 cũng khiến khán giả khá ngạc nhiên trong vai Shoji, anh đã lột xác một cách xuất sắc để trở thành người vô cùng nghiêm túc và mang trong lòng nỗi thâm thù với những tên tội phạm. Đặc biệt là sự hóa thân ngoạn mục của Haru khi đảm nhiệm vai cảnh sát đầu tiên trong sự nghiệp diễn xuất của mình, với ngoại hình trong sáng nhưng lại toát lên ý chí kiên cường, cô đã hoàn toàn chinh phục người xem khi vào vai một người không cảm xúc với đôi mắt bình thản và gương mặt lạnh. Tôi rất thích phần giới thiệu ở đầu mỗi tập phim, những cánh hoa hồng và dụng cụ pháp y được đặt cạnh nhau thoạt nhìn có vẻ không liên quan nhưng nó lại nhắc tôi về một cái nhìn toàn diện. Kẻ sát nhân cuối cùng cũng chỉ là người, họ mãi mãi chẳng thể biến thành quái vật và rất có thể họ là nạn nhân của những tổn thương. Chỉ tiếc họ không thể vượt qua những vết thương đó để đối diện với ánh sáng, mà bị tối ác nhấn chìm trong mênh mông u tối. “Tòa án lớn nhất trong cuộc đời chính là lương tâm con người. Nhưng dường như không phải ai cũng có”, họ - những kẻ thủ ác đã đánh mất lương tâm ở đâu?
Dù bạn là ai, là người như thế nào thì cũng hãy trân trọng những yêu thương vì biết đâu một ngày nào đó chính nó sẽ cứu rỗi tâm hồn bạn. Và dù họ là ai, là người như thế nào hãy thử trao đi yêu thương để xoa dịu cảm giác đớn đau đang giằng xé trong lòng, biết đâu bạn sẽ cứu được họ khỏi những vết nhơ.
Điều tra viên dị thường: Tội ác xuất phát từ đâu?
Ngay từ tập đầu tiên, tôi đã hoàn toàn bị hút vào cốt truyện ON: Ijou Hanzai Sousakan Todo Hinako, dù rằng việc phải chứng kiến những cảnh đầy máu me trong các vụ án khiến tôi khá rợn người. Phim không chỉ khắc họa chân thực quá trình gây án đầy tinh vi và phá án thông qua việc phân tích tâm lý tội phạm hấp dẫn, mà còn là câu chuyện thú vị của một nữ điều tra viên dị thường trên con đường tìm lại chính mình. Xuyên suốt 9 tập phim, ON thực sự đã dẫn dắt người xem đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, các vụ án quái lạ chắc chắn sẽ kích thích trí tò mò và khả năng suy luận của bạn ở mức cao nhất.
Tôi không biết việc đứng trước xác chết và đối mặt với những tên tội phạm sẽ đáng sợ thế nào? Nhưng khi nhìn vào sự bình thản của Todo Hinako khi ở hiện trường vụ án khiến tôi vô cùng tò mò và muốn tìm hiểu đằng sau bộ mặt luôn tỏ ra vui vẻ đó là con người ra sao? Todo là cảnh sát viên ở đội điều tra số 1, cô lúc nào cũng cố gắng tìm ra ranh giới giữa người phạm tội và nạn nhân. Cô có khả năng ghi nhớ tất cả các vụ án xảy ra trong quá khứ bằng hình vẽ, đặc biệt dị thường ở chỗ cô lúc nào cũng mang bên mình lọ bột ớt shichimi và một con dao. Tôi thật chẳng thể tưởng tượng việc rắc bột ớt vào tất cả món ăn kể cả cà phê sẽ ra vị như thế nào, có vẻ đây chính là điểm khác biệt giúp chúng ta nhận diện Todo với các cảnh sát khác. Tôi chẳng mảy may nghĩ đến con dao, vì vẫn tưởng việc một cảnh sát luôn đối mặt với nguy hiểm thì mang theo để phòng thủ là chuyện quá bình thường. Nhưng khi bác sĩ tâm lý Nakajima bắt đầu thâm nhập vào con người của Todo và nhìn ra sự giả tao trên gương mặt cô, mọi suy nghĩ ban đầu đã được chuyển hướng ngược lại. Tôi còn nhớ anh đã từng nói với cảnh sát viên Shoji: “Con dao đó cũng giống như một lời nguyền. Hãy giúp Todo thoát khỏi nó”.
Trong mỗi chúng ta, quá khứ là điều luôn hiện diện, chỉ khác nhau ở độ ám ảnh và sự day dứt mà thôi. Các nhân vật trong phim cũng không ngoại lệ, từ những cảnh sát viên luôn bảo vệ mọi người khỏi cái xấu cho đến kẻ giết người hàng loạt, họ đều có cho riêng mình một góc khuất trong tâm hồn. Có thể là niềm vui, nỗi buồn hay cả những tổn thương về mặt tâm lý, quan trọng là họ có vượt qua được làn ranh giới giữa thiện và ác hay không?
Các vụ án kỳ lạ liên tục diễn ra và đằng sau nó luôn là một câu chuyện chứa đựng rất nhiều nỗi ám ảnh. Bạn sẽ chứng kiến những phân cảnh đầy máu khi hung thủ đập đầu nạn nhân cho đến chết; những cái xác được làm đông bằng nito lỏng để dựng nên cảnh gia đình đoàn viên; đồng xèng ở các máy chơi game được bom vào miệng nạn nhân cho đến khi thủng dạ dày; cắt đi các bộ phận đẹp của người phụ nữ và lột da… tất cả đều được tính toán rất tỉ mỉ và thực hiện công phu. Đa phần các vụ án đều phản ánh sự thật về tội phạm, họ có thể đã từng chịu sự hắt hủi từ chính gia đình mình hay đánh mất tất cả mọi thứ từ tài sản đến người thân. Những cú sốc quá lớn đã khiến họ tự chôn vùi cuộc sống bằng ý nghĩ tàn bạo và đẩy họ vào con đường không thể quay đầu của một kẻ sát nhân. Chắc chắn sẽ rất khó khăn cho các cảnh sát viên nếu chỉ điều tra theo những cách thông thường, nên việc nhờ đến một nhà tâm lý học hòng phân tích động cơ giết người và tìm kiếm hung thủ sẽ khiến bạn cảm thấy vô cùng hứng thú. Nhưng cũng rất có thể bạn sẽ nghi ngờ vào trình độ chuyên môn của cảnh sát, vì thực tế họ đang bị lệ thuộc vào hồ sơ vụ án được lập nên bởi chuyên gia tâm lý. Todo cũng khá giống họ với quá khứ về một gia đình không hạnh phúc và người bố luôn xem mình là quái vật đã phải dằn vặt cô trong suốt quá trình trưởng thành. Nếu ngày Todo tốt nghiệp, người mẹ không mất thì cô có tự tay giết chết bố mình không? Đó là câu hỏi luôn lặp lại trong tiềm thức của Todo và khiến tôi không ngừng suy nghĩ rồi đưa ra các giả thuyết.
Ngay từ khi còn nhỏ, Todo đã là một cô bé không cảm xúc, chẳng tỏ ra vui vẻ hay sợ hãi trước bất cứ điều gì. Gương mặt bình thản và thái độ tò mò khác thường của cô trước những vụ án đã khiến đồng nghiệp không khỏi nghi ngờ. Shoji từng hỏi: “Cô là ai?”, nhưng đây có lẽ cũng chính là điều mà Todo muốn tìm hiểu nhất. Khi hung thủ đã bị bắt, họ lần nữa bước vào giấc mơ của cô, giúp lật mở những mảng ký ức bị vùi chôn từ lâu và chỉ ra con người thật đang ngủ quên bên trong Todo. Tôi luôn có cảm giác Todo không thiếu yêu thương vì mẹ cô lúc nào cũng dành trọn trái tim mình để ấp ủ con gái bé bỏng, hay do cô thiếu tình thương của bố? Nhưng chẳng phải trong cuộc sống có rất nhiều đứa trẻ lớn lên chỉ có tình thương của ba hoặc mẹ và chúng vẫn có thể phát triển bình thường chứ không đến nỗi mất hết cảm xúc như Todo hay sao? Thật sự rất khó để nhìn thấu và hiểu hết được một con người vô cảm như vậy. Ngay cả Nakajima rất giỏi trong việc phân tích tâm lý của tội phạm, nhưng anh cũng phải mất rất nhiều thời gian để thâm nhập và tìm ra nguyên nhân khiến Todo trở thành người di thường.
Các nhân vật bên cạnh Todo cũng không bình thường chút nào, họ đều là những người sống và làm việc nghiêm túc nhưng chịu sự ảnh hưởng khá nhiều từ quá khứ. Anh chàng cảnh sát Shoji luôn tỏ ra bất cần và căm ghét những kẻ giết người, cũng bởi bản thân đã đánh mất em gái duy nhất trong vụ án mà anh theo dõi năm xưa. Nakajima là chuyên gia tâm lý nhưng lại chịu cú sốc quá nặng khi anh vừa mới ra trường, nỗi ám ảnh về cái chết đầy máu bên những viên kẹo ngọt đã đẩy anh vào con đường tà đạo, khi sử dụng thành quả nghiên cứu để kích thích người khác thủ ác. Ba nhân vật khá hài hước trong phim là anh cảnh sát hay nôn mửa trước những vụ án Kurashima, đội trưởng đội điều tra số 1 khó hiểu nhưng hiền lành Atsuta và “nữ thần chết” Ishigami sẽ khiến các bạn vô cùng thích thú, bởi họ luôn là điểm sáng giúp mọi thứ trở nên nhẹ nhàng hơn sau những phân cảnh máu me, chết choc lạnh sống lưng.
Sau 9 tập phim, tôi mới nhận ra sức mạnh của yêu thương quả thật có thể cứu rỗi tất cả trái tim trên đời này. Trong tập cuối, khoảnh khắc Todo ôm Makabe Towa - người đã tặng con dao rồi khuyên cô hãy sống đúng với cảm xúc và giết người nếu muốn năm xưa, tôi thực sự rất cảm động. Giống như tảng đá đè nặng trong lòng đã vỡ ra thành bụi và gió vừa thổi tất cả bay đi, trả lại một tâm hồn thanh sạch cho người chịu quá nhiều tổn thương. Mọi thứ diễn ra thật nhẹ nhàng như giọt nước mắt lăn dài trên má của Todo vậy, không báo trước và hết sức tự nhiên. Có thể cô vẫn chưa tìm lại hết những cảm xúc mà mình đánh mất suốt ngần ấy năm, nhưng chắc chắn đã có điều gì đó đổi khác bên trong Todo.
Phim dựa trên cuốn tiểu thuyết cùng tên được viết bởi Naito, đánh dấu sự trở lại đầy thuyết phục của nam diễn viên Kaname Jun, anh đã không làm khán giả yêu thích mình phải thất vọng khi vào vai chàng cảnh sát viên hài hước Kurashima. Yokoyama Yu của Kanjani 8 cũng khiến khán giả khá ngạc nhiên trong vai Shoji, anh đã lột xác một cách xuất sắc để trở thành người vô cùng nghiêm túc và mang trong lòng nỗi thâm thù với những tên tội phạm. Đặc biệt là sự hóa thân ngoạn mục của Haru khi đảm nhiệm vai cảnh sát đầu tiên trong sự nghiệp diễn xuất của mình, với ngoại hình trong sáng nhưng lại toát lên ý chí kiên cường, cô đã hoàn toàn chinh phục người xem khi vào vai một người không cảm xúc với đôi mắt bình thản và gương mặt lạnh. Tôi rất thích phần giới thiệu ở đầu mỗi tập phim, những cánh hoa hồng và dụng cụ pháp y được đặt cạnh nhau thoạt nhìn có vẻ không liên quan nhưng nó lại nhắc tôi về một cái nhìn toàn diện. Kẻ sát nhân cuối cùng cũng chỉ là người, họ mãi mãi chẳng thể biến thành quái vật và rất có thể họ là nạn nhân của những tổn thương. Chỉ tiếc họ không thể vượt qua những vết thương đó để đối diện với ánh sáng, mà bị tối ác nhấn chìm trong mênh mông u tối. “Tòa án lớn nhất trong cuộc đời chính là lương tâm con người. Nhưng dường như không phải ai cũng có”, họ - những kẻ thủ ác đã đánh mất lương tâm ở đâu?
Dù bạn là ai, là người như thế nào thì cũng hãy trân trọng những yêu thương vì biết đâu một ngày nào đó chính nó sẽ cứu rỗi tâm hồn bạn. Và dù họ là ai, là người như thế nào hãy thử trao đi yêu thương để xoa dịu cảm giác đớn đau đang giằng xé trong lòng, biết đâu bạn sẽ cứu được họ khỏi những vết nhơ.
Umi