Tôi xem Nada Sou Sou bởi hai nguyên nhân. Một là vì trong đấy có diễn viên Nagasawa Masami mà tôi yêu thích, hai là vì có rất nhiều lời khen ngợi dành cho bộ phim. Không mang màu sắc u ám, cũng không có...
Tôi xem Nada Sou Sou bởi hai nguyên nhân. Một là vì trong đấy có diễn viên Nagasawa Masami mà tôi yêu thích, hai là vì có rất nhiều lời khen ngợi dành cho bộ phim. Không mang màu sắc u ám, cũng không có nhiều triết lý, Nada Sou sou đơn giản là một bộ phim tình cảm lãng mạn.
Tsumabuki Satoshi và Nagasawa Masami thủ vai hai anh em trên danh nghĩa nhà Aragaki, Youtaro và Kaoru, khi cha mẹ họ tái hôn với nhau. Cha mẹ mất đi, Youtaro hứa sẽ luôn là người anh lớn chăm sóc cho Kaoru bất kể chuyện gì xảy ra đi nữa. Mọi chuyện bắt đầu xáo trộn khi Kaoru có tình cảm với Youtaro. Câu chuyện diễn ra ở Okinawa, nên trong phim có những cảnh bãi biển đẹp mê hồn. Biển ở Nhật Bản thường rất chán, chỉ ở những nơi như Okinawa, nước biển mới trong xanh lấp lánh khiến người ta ngỡ ngàng. Không như một Nhật Bản phồn hoa, Okinawa còn giữ lại cuộc sống đơn sơ mang nhiều dấu ấn Trung Hoa. Điều ấn tượng nhất với tôi trong Nada Sou Sou là biển thẳng tấp dưới nắng vàng óng ánh, khu chợ khi ngày mới bắt đầu và quán rượu hát ca. Cuộc sống bình dị ở Okinawa thu gọn trong Nada Sou Sou, khiến ai đã lỡ xem đều phải lòng.
Trong phim có những cảnh hồi tưởng: Youtaro và Kaoru vui đùa khi còn nhỏ, Youtaro đến cứu mỗi khi Kaoru gặp nguy và khóc. Đa phần mọi người đều thích cảnh diễn thời thơ ấu bởi hai diễn viên nhí rất dễ thương. Tôi lại ấn tượng với đoạn Kaoru đứng ở trên tàu, vẫy gọi anh mình. Lúc đó, trông Nagasawa thật dễ thương. Còn đoạn Kaoru vô tư chổng mông khiến Youtaro hơi ngại, cặp giò của Nagasawa quá đẹp và cặp mông cũng rất tròn. Đoạn này không cần lời nói nhưng hình ảnh đã biểu đạt rất tốt.
Nửa phần đầu của bộ phim được nhiều người yêu thích, nhưng cá nhân tôi thích nửa sau hơn. Phần sau chính là khi rắc rối bắt đầu xảy ra và câu chuyện trở nên thú vị hơn. Phần đầu khá chậm, chủ yếu là để xây dựng mối quan hệ giữa Youtaro và Kaoru. Ngôi sao thực sự của bộ phim là Tsumabuki Satori. Diễn xuất của anh trong vai Youtaro, người thua thiệt bị cuộc đời chèn ép và chỉ sống bằng hạnh phúc của em gái mình, thật tuyệt vời. Điểm thu hút của bộ phim là Nagasawa Masami. Tiếng gọi "Nii nii" (phương ngữ Okinawa gọi Onichan) của cô vô cùng đáng yêu. Nagasawa lột tả thành công một Satomi vui tươi nhưng đồng thời giấu kín sự nghiêm túc không cho Youtaro thấy, và tìm cách che giấu tâm tư tình cảm thực sự của mình. Tsumabuki Satoshi khắc họa thành công nhân vật chàng trai phải mưu sinh để chu cấp cho em gái, gánh hết mọi gánh nặng cho cô nhưng vẫn mỉm cười với cô, cố gắng che chở cho cô khỏi những rắc rối về tình hình tài chính. Qua diễn xuất của Nagasawa, nhân vật Kaoru dần trưởng thành, từ một thiếu nữ miền biển với đôi mắt to tròn, giọng nói ngọt ngào trở thành cô em gái với nhiều điều lo âu, và sau cùng là một cô gái trẻ chín chắn. Diễn xuất của Tsumabuki và Nagasawa rất ăn ý. Ngay từ lần đầu họ gặp nhau, khán giả đã có thể cảm nhận được những cảm xúc giữa họ. Những diễn viên khác diễn rất tròn vai, nhưng vì đất diễn cũng ít, tình cảm cũng không được khắc họa nhiều nên trở nên mờ nhạt. Lắm lúc tôi có cảm giác, bộ phim này chỉ là thế giới của riêng Youtaro và Kaoru mà thôi.
Những vấn đề được bộ phim nhắc đến: con người sẵn sàng lừa gạt nhau vì mục đích riêng của họ; tình yêu giữa 2 người có địa vị xã hội khác nhau có thể sẽ không thành vì áp lực xã hội; những người thân nhất của bạn rồi dần dần cũng phải rời bỏ bạn. Việc sử dụng những vấn đề có thực đã khiến cho bộ phim tỏa sáng. Tuy nhiên, phim kết thúc bằng cái chết quá đột ngột và có phần hơi… lãng của Youtaro không khiến khán giả cảm thấy bi kịch, mà chỉ cảm thấy… vớ vẩn. Hầu hết mọi người đều bất bình trước cái chết của anh. Phim chỉ cứu lại được bằng đoạn ending song, những bức hình kỷ niệm của hai anh em lần lượt hiện lên. Đấy là lúc khán giả thật sự nuối tiếc và rơi lệ.
Bộ phim dựa theo một ca khúc cùng tên của vùng Okinawa, Nada Sou Sou do Natsukawa Rimi hát. Ca khúc này được yêu thích đến nỗi họ quyết định làm phim điện ảnh dựa theo lyric. Và tôi đã có may mắn được thưởng thức trực tiếp giọng hát ngọt ngào của Natsukawa Rimi hòa trong tiếng đàn Shamisen réo rắc, vào một ngày của cách đây nhiều năm, khi cô sang Việt Nam biểu diễn trong khuôn khổ giao lưu văn hóa Việt Nhật. Nada Sou Sou không chỉ là một câu chuyện tình, mà còn là bài học về cuộc sống, về quan hệ giữa người với người, và trên hết là về tình cảm gia đình. Với những cảnh hai anh em lặng thầm vui đùa, lúng túng ngượng ngùng, cổ vũ, và thậm chí là cãi cọ với nhau, Nada Sou Sou đã tập hợp tất cả những yếu tố đó lại để hình thành nên ý tưởng về "gia đình", và mang đến một bộ phim sẽ, ít nhất, sưởi ấm trái tim của những ai không thực sự nhất định muốn dựng lên rào cản của định kiến hoài nghi quanh họ.
Giọt nước mắt không ngừng tuôn rời
Tôi xem Nada Sou Sou bởi hai nguyên nhân. Một là vì trong đấy có diễn viên Nagasawa Masami mà tôi yêu thích, hai là vì có rất nhiều lời khen ngợi dành cho bộ phim. Không mang màu sắc u ám, cũng không có nhiều triết lý, Nada Sou sou đơn giản là một bộ phim tình cảm lãng mạn.
Tsumabuki Satoshi và Nagasawa Masami thủ vai hai anh em trên danh nghĩa nhà Aragaki, Youtaro và Kaoru, khi cha mẹ họ tái hôn với nhau. Cha mẹ mất đi, Youtaro hứa sẽ luôn là người anh lớn chăm sóc cho Kaoru bất kể chuyện gì xảy ra đi nữa. Mọi chuyện bắt đầu xáo trộn khi Kaoru có tình cảm với Youtaro. Câu chuyện diễn ra ở Okinawa, nên trong phim có những cảnh bãi biển đẹp mê hồn. Biển ở Nhật Bản thường rất chán, chỉ ở những nơi như Okinawa, nước biển mới trong xanh lấp lánh khiến người ta ngỡ ngàng. Không như một Nhật Bản phồn hoa, Okinawa còn giữ lại cuộc sống đơn sơ mang nhiều dấu ấn Trung Hoa. Điều ấn tượng nhất với tôi trong Nada Sou Sou là biển thẳng tấp dưới nắng vàng óng ánh, khu chợ khi ngày mới bắt đầu và quán rượu hát ca. Cuộc sống bình dị ở Okinawa thu gọn trong Nada Sou Sou, khiến ai đã lỡ xem đều phải lòng.
Trong phim có những cảnh hồi tưởng: Youtaro và Kaoru vui đùa khi còn nhỏ, Youtaro đến cứu mỗi khi Kaoru gặp nguy và khóc. Đa phần mọi người đều thích cảnh diễn thời thơ ấu bởi hai diễn viên nhí rất dễ thương. Tôi lại ấn tượng với đoạn Kaoru đứng ở trên tàu, vẫy gọi anh mình. Lúc đó, trông Nagasawa thật dễ thương. Còn đoạn Kaoru vô tư chổng mông khiến Youtaro hơi ngại, cặp giò của Nagasawa quá đẹp và cặp mông cũng rất tròn. Đoạn này không cần lời nói nhưng hình ảnh đã biểu đạt rất tốt.
Nửa phần đầu của bộ phim được nhiều người yêu thích, nhưng cá nhân tôi thích nửa sau hơn. Phần sau chính là khi rắc rối bắt đầu xảy ra và câu chuyện trở nên thú vị hơn. Phần đầu khá chậm, chủ yếu là để xây dựng mối quan hệ giữa Youtaro và Kaoru. Ngôi sao thực sự của bộ phim là Tsumabuki Satori. Diễn xuất của anh trong vai Youtaro, người thua thiệt bị cuộc đời chèn ép và chỉ sống bằng hạnh phúc của em gái mình, thật tuyệt vời. Điểm thu hút của bộ phim là Nagasawa Masami. Tiếng gọi "Nii nii" (phương ngữ Okinawa gọi Onichan) của cô vô cùng đáng yêu. Nagasawa lột tả thành công một Satomi vui tươi nhưng đồng thời giấu kín sự nghiêm túc không cho Youtaro thấy, và tìm cách che giấu tâm tư tình cảm thực sự của mình. Tsumabuki Satoshi khắc họa thành công nhân vật chàng trai phải mưu sinh để chu cấp cho em gái, gánh hết mọi gánh nặng cho cô nhưng vẫn mỉm cười với cô, cố gắng che chở cho cô khỏi những rắc rối về tình hình tài chính. Qua diễn xuất của Nagasawa, nhân vật Kaoru dần trưởng thành, từ một thiếu nữ miền biển với đôi mắt to tròn, giọng nói ngọt ngào trở thành cô em gái với nhiều điều lo âu, và sau cùng là một cô gái trẻ chín chắn. Diễn xuất của Tsumabuki và Nagasawa rất ăn ý. Ngay từ lần đầu họ gặp nhau, khán giả đã có thể cảm nhận được những cảm xúc giữa họ. Những diễn viên khác diễn rất tròn vai, nhưng vì đất diễn cũng ít, tình cảm cũng không được khắc họa nhiều nên trở nên mờ nhạt. Lắm lúc tôi có cảm giác, bộ phim này chỉ là thế giới của riêng Youtaro và Kaoru mà thôi.
Những vấn đề được bộ phim nhắc đến: con người sẵn sàng lừa gạt nhau vì mục đích riêng của họ; tình yêu giữa 2 người có địa vị xã hội khác nhau có thể sẽ không thành vì áp lực xã hội; những người thân nhất của bạn rồi dần dần cũng phải rời bỏ bạn. Việc sử dụng những vấn đề có thực đã khiến cho bộ phim tỏa sáng. Tuy nhiên, phim kết thúc bằng cái chết quá đột ngột và có phần hơi… lãng của Youtaro không khiến khán giả cảm thấy bi kịch, mà chỉ cảm thấy… vớ vẩn. Hầu hết mọi người đều bất bình trước cái chết của anh. Phim chỉ cứu lại được bằng đoạn ending song, những bức hình kỷ niệm của hai anh em lần lượt hiện lên. Đấy là lúc khán giả thật sự nuối tiếc và rơi lệ.
Bộ phim dựa theo một ca khúc cùng tên của vùng Okinawa, Nada Sou Sou do Natsukawa Rimi hát. Ca khúc này được yêu thích đến nỗi họ quyết định làm phim điện ảnh dựa theo lyric. Và tôi đã có may mắn được thưởng thức trực tiếp giọng hát ngọt ngào của Natsukawa Rimi hòa trong tiếng đàn Shamisen réo rắc, vào một ngày của cách đây nhiều năm, khi cô sang Việt Nam biểu diễn trong khuôn khổ giao lưu văn hóa Việt Nhật. Nada Sou Sou không chỉ là một câu chuyện tình, mà còn là bài học về cuộc sống, về quan hệ giữa người với người, và trên hết là về tình cảm gia đình. Với những cảnh hai anh em lặng thầm vui đùa, lúng túng ngượng ngùng, cổ vũ, và thậm chí là cãi cọ với nhau, Nada Sou Sou đã tập hợp tất cả những yếu tố đó lại để hình thành nên ý tưởng về "gia đình", và mang đến một bộ phim sẽ, ít nhất, sưởi ấm trái tim của những ai không thực sự nhất định muốn dựng lên rào cản của định kiến hoài nghi quanh họ.