Life là bộ phim kinh dị viễn tưởng đầu tay của đạo diễn Daniel Espinosa cùng đội ekip không chuyên về thể loại kinh dị. Tuy thế, nó đã mang vềsự thành công vang dội cho vị đạo diễn này. Bạn sẽthỏa mãn với những cảnh kinh dị và bị thu hút bởi độ hấp dẫn của bộ phim.
Life là bộ phim kinh dị viễn tưởng đầu tay của đạo diễn Daniel Espinosa cùng đội ekip không chuyên về thể loại kinh dị. Tuy thế, nó đã mang vềsự thành công vang dội cho vị đạo diễn này. Bạn sẽthỏa mãn với những cảnh kinh dị và bị thu hút bởi độ hấp dẫn của bộ phim. Lôi cuốn và lôi cuốn đến từng chi tiết sẽ là những gì bạn được trải nghiệm.
Với một nội dung không mới về đề tài không gian thì bạn cũng hiểu rõ phim sẽ có những yếu tố chậm rãi, im lặng đến chán chường. Life vẫn có, vì nó mang đậm chất không gian nhưng vấn đề này phần nào đã được khắc phục bởi điểm nhấn ấn tượng của phim. Vào ngay đầu phim bạn sẽ thích thú với cảnh sửa chữa ngoài không gian của đội phi hành gia/nhà khoa học ở Trạm Không Gian Quốc Tế - ISS (International Space Station). Tiếp nối đó là một nhịp phim nhẹ nhàng và chán chường bằng những phân đoạn sinh hoạt hay công việc của họ trên tàu. Những bạn nào kén thể loại phim ngoài không gian thế này thì chắc sẽ có cảm giác gật gù, thậm chí là ngủ gục. Thật ra đó chỉ là đối với những bạn quá quen với thể loại phim thị trường, không hề phù hợp với dòng phim này. Đại đa số khán giả sẽ không kịp ngủ đâu vì điểm nhấn hay nhất của phim sẽ xuất hiện kịp thời.
Có nhiệm vụ nghiên cứu và tìm ra sự sống trên các hành tinh khác, nhóm phi hành gia tại ISS đã đặt chân đến sao Hỏa và thu về mẩu đất có phát hiện mầm sống để thăm dò. Mầm sống này bắt đầu phát triển và lớn lên một cách nhanh chóng. Tưởng chừng là một phát hiện của kỷ nguyên mới, cả thế giới đều vui mừng cũng như còn đặt tên cho sinh vật này là Calvin. Mọi thứ bắt đầu đi chệch hướng khi Calvin lớn dần với tốc độ kinh hoàng và nó lớn bằng cách hút khô một sinh vật sống để phát triển (có thể gọi nôm na là hút máu). Cái hay của phim là khiến khán giả chăm chú theo dõi mầm sống này phát triển ngay từ khi nó chỉ là một tế bào, đến khi lớn dần và trở thành một con quái vật hút máu, thảm sát toàn bộ các phi hành gia. Bạn sẽ bị cuốn hút vào nhịp phim bởi Calvin, xem những gì nó làm, cách thức nó hoạt động và nó giết người ra sau. Một cảm giác ngột ngạt, khó chịu khi bạn đặt chính bản thân mình lên con tàu cùng những phi hành gia, chỉ quanh quẩn trong con tàu và phải làm thế nào để chống chọi lại một con quái không hề sợ bất cứ thứ gì cũng như miễn nhiễm với mọi thứ - thậm chí hoàn toàn không thể tìm ra cách tiêu diệt nó. Calvin không đơn giản là một sinh vật nguy hiểm, tìm sự sống mà nó còn cực kỳ thông minh, những gì nó làm sẽ khiến bạn phải bất ngờ đến sợ hãi từ trong suy nghĩ.
Không những chỉ mỗi Calvin là điểm nhấn hay nói thẳng là vai chính của phim, mà tình tiết cũng như diễn biến của câu chuyện cũng góp phần nào tạo sự căng thẳng và lôi cuốn khán giả. Bạn sẽ hồi hợp trong từng nhịp phim, trong từng tiếng nhạc và âm thanh mà Life tạo ra. Không hẳn thuần kinh dị, đẫm máu, đầy ghê gớm, khiếp sợ tột cùng mà Life tạo ra một nỗi sợ hãi đến từ bên trong lẫn bên ngoài, từ cảm xúc đến suy nghĩ của bạn.
Chúng ta sẽ được thấy cách sinh tồn tàn bạo của giống loài mình – tất nhiên điều này không ai muốn. Vì tình thế ép buộc, vì không thể để một mầm móng nguy hiểm trở về trái đất, vì nhân loại mà phải hy sinh tất cả sinh mạng của những người đang ở trên ISS cùng Calvin – Không cần biết có cách giải quyết hay có thể tiếp cứu được gì và điều quan trọng hàng đầu chỉ đơn giản là loại bỏ tất cả mối nguy hiểm đến với trái đất. Thấu hiểu được điều đó, 6 thành viên chính của chúng ta lúc nào cũng với tâm lý sẵn sàng hy sinh vì đại cuộc mặc dù họ vẫn có ý thức sinh tồn dành cho bản thân của mình.
7 nhân vật trên 1 con tàu với 2 chữ sinh tồn. Vậy nhân vật còn lại tôi nhắc đến là ai? Đó chính là Calvin. Nếu bạn chịu nhìn nhận và ngẫm lại thì Calvin không hề là kẻ thủ ác của phim. Tất cả mọi thứ nó làm là vì sự sống và sự tồn tại của nó. Bản chất của một sinh vật khi đối đầu với một thứ mà mình không biết và có nguy cơ ảnh hưởng đến sự sống của mình thì đó là mục tiêu nguy hiểm. Tôi thật sự tiếc về điều này khi ở Việt Nam tên phim được dịch là “Mầm Sống Hiểm Họa”, nó đúng với điểm cần nhấn và để thu hút thị trường cũng như thị hiếu khán giả. Tuy vậy, lại không thể hiện được hết đúng với ý nghĩa và bản chất của bộ phim. Life có nghĩa là “Sự Sống” hay “Cuộc Sống”, đây mới chính là đại ý mà bộ phim muốn gửi gắm.
Không chỉ là một bộ phim kinh dị đơn thuần,Life còn cho ta bài học vô cùng ý nghĩa về cuộc sống. 6 nhân vật trên tàu đều là một sự sống, họ có cuộc sống riêng, suy nghĩ riêng, mục đích riêng, ý thức sinh tồn riêng và ai cũng có thể làm tất cả mọi thứ để mình được sống. Sống để trở về nhà, sống để còn được thực hiện những gì ta mong muốn, hoàn thành những việc còn dang dở, sống để hạnh phúc và sống để cảm nhận. Ngay cả nhân vật được xem là quái vật trong phim nó cũng có sự sống và bộ phim rất hay khi cài cắm tình tiết để đặt cho nó một cái tên. Có tên gọi, tồn tại, có hoạt động, có suy nghĩ thì Calvin khác gì con người, nó cũng có sự sống và đang chiến đấu cho sự tồn tại của mình không chỉ mỗi 6 phi hành gia trên tàu.
Một lần nữa, Life sẽ mang đến thông điệp cho con người rằng, mọi thứ hoạt động trong tự nhiên cũng như vũ trụ thì không nên đụng đến nó. Hãy để cách chúng diễn ra thật tự nhiên, cũng đừng tìm tòi mà phá hỏng đi mọi thứ vốn có. Điều này được thể hiện qua rất nhiều bộ phim, tất cả đều chỉ vì sự tò mò, muốn phát triển hơn, vươn lên một tầm cao mới mà trái đất phải hứng chịu những hậu quả nghiêm trọng, nặng nề hơn nữa là toàn bộ nhân loại bị hủy diệt.
Life cũng được cho là lấy ý tưởng từ series Alien huyền thoại, cũng là một trong những bộ phim khắc họa rõ nét vấn đề này, nhưng ở Life thì thực tế hơn và nó gần gũi hơn đối với đời sống hiện tại. Ở những bộ phim khác, cũng vì con người muốn kết nối với nhiều hành tinh, các sinh vật ngoài không gian, điều đó là tốt để khai mở và nâng tầm hiểu biết cho sự phát triển của loài người nhưng cái mà nó mang lại đều có một cái kết không tưởng. Chẳng hạn như người ngoài hành tinh xâm chiếm trái đất, vật thể lạ khiến cả hành tinh phải bị hủy diệt, các quái vật, những sinh vật ký sinh, tất cả đều xuất phát từ động thái của con người.
Bạn không chỉ mỗi chờ đợi ở những phân đoạn kinh dị, điều mà bộ phim khiến bạn không rời mắt đó chính là mạng sống của mỗi nhân vật. Bạn sẽ phải theo dõi và lúc nào cũng đinh ninh trong đầu đoán xem ai sẽ chết và chết bằng cách thức nào – mặc dù mọi thứ trong phim hoàn toàn dễ đoán. Bạn sẽ đoán trước được tình tiết đấy nhưng sẽ phải bỡ ngỡ hay bàng hoàng trước cái kết của bộ phim. Một cú twist hoàn toàn bất ngờ và phải nói là tuyệt vời. Nó khiến bạn vừa khó chịu, vừa ấm ức và vừa sợ bởi những viễn cảnh mà bạn suy nghĩ đến. Điều thú vị và bất ngờ hơn đối với khán giả Việt chính là bối cảnh của đoạn kết. Tôi khẳng định đó chính là Việt Nam và bạn sẽ nghe thấy được tiếng của người Việt trong phim nếu chịu chú ý.
Điều tôi hơi tiếc là về cuộc sống của các nhân vật. Mỗi người một nét riêng và có câu chuyện riêng của mình. Tuy nhiên vẫn chưa được khắc họa rõ nét, có vẻ vì để bám theo nhịp phim mà câu chuyện của mỗi nhân vật được thể hiện rất nhanh, thậm chí chỉ qua những cuộc nói chuyện hay lời kể. Nếu như nhân vật của Jake Gyllenhaal (bác sĩ David) một vị bác sĩ luôn đặt mạng sống của con người lên hàng đầu và sẵn sàng chấp nhận hi sinh bản thân; nếu như nhân vật của Rebecca Ferguson (Miranda), một chuyên viên cách lý phải đấu tranh tâm lý bởi những giằng xé giữa bản thân và nhiệm vụ, giữa tình cảm và trách nhiệm; thì nhân vật nhỏ Rory của Ryan Reynolds là phần nào mấu chốt của câu chuyện. Tuy nhỏ và chết yểu nhưng anh đại diện cho một nhân vật thực tế, một con người đúng nghĩa và một bài học khiến chúng ta phải đau đầu. Đừng bao giờ phá bỏ nguyên tắt vì cảm xúc hay nhu cầu cá nhân của mình.Nhân vật Sho (Hiroyuki Sanada) là một trong những sự tiếc nuối mà tôi muốn nói đến, ta đã thấy được tình cảm của anh, sự cảm thông đối với gia đình. Anh là một nhân vật khiến ta bồi hồi khi nhớ đến, cái chất sinh tồn và lý do anh đấu tranh để được sống sẽ giàu cảm xúc hơn nữa, có thể sẽ khiến người xem rơi nước mắt nếu nhân vật được đi sâu hơn và nhiều đất thể hiện cho anh hơn.Hugh do Ariyon Bakare thể hiện cũng là nhân vật sẽ nâng phim lên một mức độ cao hơn, nhân vật của anh sẽ tạo được một động lực, một sự khát khao, đam mê của con người. Nhưng cái cách thể hiện của Hugh trong phim lướt quá nhanh, khiến nhiều người hầu như còn chưa hiểu kịp nhân vật cũng như là cảm nhận được điều hay trong vai diễn.
Một mạch phim cũ, nội dung dễ đoán, không có gì mới, nhưng với cách thể hiện của Life đã mang đến cho khán giả một trải nghiệm cực kỳ căng thẳng và áp lực. Thậm chí sẽ còn phải nín thở để theo dõi nhịp phim. Kỹ xảo trong phim cũng được sử dụng tiết chế và hợp lý khiến câu chuyện mà bạn thấy trở nên thực tế hơn. Hình ảnh được thể hiện rất đẹp và vô cùng chi tiết, kết hợp với phần âm thanh sống động tạo nên một bộ phim với chất lượng tuyệt vời. Nếu bạn là một khán giả không chú trọng vào nội dung cho lắm và không ngại với những bộ phim thuộc đề tài không gian gây buồn ngủ thì Life là một sự lựa chọn hoàn hảo.
Life – Ai cũng cần được sống
Life là bộ phim kinh dị viễn tưởng đầu tay của đạo diễn Daniel Espinosa cùng đội ekip không chuyên về thể loại kinh dị. Tuy thế, nó đã mang vềsự thành công vang dội cho vị đạo diễn này. Bạn sẽthỏa mãn với những cảnh kinh dị và bị thu hút bởi độ hấp dẫn của bộ phim. Lôi cuốn và lôi cuốn đến từng chi tiết sẽ là những gì bạn được trải nghiệm.
Với một nội dung không mới về đề tài không gian thì bạn cũng hiểu rõ phim sẽ có những yếu tố chậm rãi, im lặng đến chán chường. Life vẫn có, vì nó mang đậm chất không gian nhưng vấn đề này phần nào đã được khắc phục bởi điểm nhấn ấn tượng của phim. Vào ngay đầu phim bạn sẽ thích thú với cảnh sửa chữa ngoài không gian của đội phi hành gia/nhà khoa học ở Trạm Không Gian Quốc Tế - ISS (International Space Station). Tiếp nối đó là một nhịp phim nhẹ nhàng và chán chường bằng những phân đoạn sinh hoạt hay công việc của họ trên tàu. Những bạn nào kén thể loại phim ngoài không gian thế này thì chắc sẽ có cảm giác gật gù, thậm chí là ngủ gục. Thật ra đó chỉ là đối với những bạn quá quen với thể loại phim thị trường, không hề phù hợp với dòng phim này. Đại đa số khán giả sẽ không kịp ngủ đâu vì điểm nhấn hay nhất của phim sẽ xuất hiện kịp thời.
Có nhiệm vụ nghiên cứu và tìm ra sự sống trên các hành tinh khác, nhóm phi hành gia tại ISS đã đặt chân đến sao Hỏa và thu về mẩu đất có phát hiện mầm sống để thăm dò. Mầm sống này bắt đầu phát triển và lớn lên một cách nhanh chóng. Tưởng chừng là một phát hiện của kỷ nguyên mới, cả thế giới đều vui mừng cũng như còn đặt tên cho sinh vật này là Calvin. Mọi thứ bắt đầu đi chệch hướng khi Calvin lớn dần với tốc độ kinh hoàng và nó lớn bằng cách hút khô một sinh vật sống để phát triển (có thể gọi nôm na là hút máu). Cái hay của phim là khiến khán giả chăm chú theo dõi mầm sống này phát triển ngay từ khi nó chỉ là một tế bào, đến khi lớn dần và trở thành một con quái vật hút máu, thảm sát toàn bộ các phi hành gia. Bạn sẽ bị cuốn hút vào nhịp phim bởi Calvin, xem những gì nó làm, cách thức nó hoạt động và nó giết người ra sau. Một cảm giác ngột ngạt, khó chịu khi bạn đặt chính bản thân mình lên con tàu cùng những phi hành gia, chỉ quanh quẩn trong con tàu và phải làm thế nào để chống chọi lại một con quái không hề sợ bất cứ thứ gì cũng như miễn nhiễm với mọi thứ - thậm chí hoàn toàn không thể tìm ra cách tiêu diệt nó. Calvin không đơn giản là một sinh vật nguy hiểm, tìm sự sống mà nó còn cực kỳ thông minh, những gì nó làm sẽ khiến bạn phải bất ngờ đến sợ hãi từ trong suy nghĩ.
Không những chỉ mỗi Calvin là điểm nhấn hay nói thẳng là vai chính của phim, mà tình tiết cũng như diễn biến của câu chuyện cũng góp phần nào tạo sự căng thẳng và lôi cuốn khán giả. Bạn sẽ hồi hợp trong từng nhịp phim, trong từng tiếng nhạc và âm thanh mà Life tạo ra. Không hẳn thuần kinh dị, đẫm máu, đầy ghê gớm, khiếp sợ tột cùng mà Life tạo ra một nỗi sợ hãi đến từ bên trong lẫn bên ngoài, từ cảm xúc đến suy nghĩ của bạn.
Chúng ta sẽ được thấy cách sinh tồn tàn bạo của giống loài mình – tất nhiên điều này không ai muốn. Vì tình thế ép buộc, vì không thể để một mầm móng nguy hiểm trở về trái đất, vì nhân loại mà phải hy sinh tất cả sinh mạng của những người đang ở trên ISS cùng Calvin – Không cần biết có cách giải quyết hay có thể tiếp cứu được gì và điều quan trọng hàng đầu chỉ đơn giản là loại bỏ tất cả mối nguy hiểm đến với trái đất. Thấu hiểu được điều đó, 6 thành viên chính của chúng ta lúc nào cũng với tâm lý sẵn sàng hy sinh vì đại cuộc mặc dù họ vẫn có ý thức sinh tồn dành cho bản thân của mình.
7 nhân vật trên 1 con tàu với 2 chữ sinh tồn. Vậy nhân vật còn lại tôi nhắc đến là ai? Đó chính là Calvin. Nếu bạn chịu nhìn nhận và ngẫm lại thì Calvin không hề là kẻ thủ ác của phim. Tất cả mọi thứ nó làm là vì sự sống và sự tồn tại của nó. Bản chất của một sinh vật khi đối đầu với một thứ mà mình không biết và có nguy cơ ảnh hưởng đến sự sống của mình thì đó là mục tiêu nguy hiểm. Tôi thật sự tiếc về điều này khi ở Việt Nam tên phim được dịch là “Mầm Sống Hiểm Họa”, nó đúng với điểm cần nhấn và để thu hút thị trường cũng như thị hiếu khán giả. Tuy vậy, lại không thể hiện được hết đúng với ý nghĩa và bản chất của bộ phim. Life có nghĩa là “Sự Sống” hay “Cuộc Sống”, đây mới chính là đại ý mà bộ phim muốn gửi gắm.
Không chỉ là một bộ phim kinh dị đơn thuần,Life còn cho ta bài học vô cùng ý nghĩa về cuộc sống. 6 nhân vật trên tàu đều là một sự sống, họ có cuộc sống riêng, suy nghĩ riêng, mục đích riêng, ý thức sinh tồn riêng và ai cũng có thể làm tất cả mọi thứ để mình được sống. Sống để trở về nhà, sống để còn được thực hiện những gì ta mong muốn, hoàn thành những việc còn dang dở, sống để hạnh phúc và sống để cảm nhận. Ngay cả nhân vật được xem là quái vật trong phim nó cũng có sự sống và bộ phim rất hay khi cài cắm tình tiết để đặt cho nó một cái tên. Có tên gọi, tồn tại, có hoạt động, có suy nghĩ thì Calvin khác gì con người, nó cũng có sự sống và đang chiến đấu cho sự tồn tại của mình không chỉ mỗi 6 phi hành gia trên tàu.
Một lần nữa, Life sẽ mang đến thông điệp cho con người rằng, mọi thứ hoạt động trong tự nhiên cũng như vũ trụ thì không nên đụng đến nó. Hãy để cách chúng diễn ra thật tự nhiên, cũng đừng tìm tòi mà phá hỏng đi mọi thứ vốn có. Điều này được thể hiện qua rất nhiều bộ phim, tất cả đều chỉ vì sự tò mò, muốn phát triển hơn, vươn lên một tầm cao mới mà trái đất phải hứng chịu những hậu quả nghiêm trọng, nặng nề hơn nữa là toàn bộ nhân loại bị hủy diệt.
Life cũng được cho là lấy ý tưởng từ series Alien huyền thoại, cũng là một trong những bộ phim khắc họa rõ nét vấn đề này, nhưng ở Life thì thực tế hơn và nó gần gũi hơn đối với đời sống hiện tại. Ở những bộ phim khác, cũng vì con người muốn kết nối với nhiều hành tinh, các sinh vật ngoài không gian, điều đó là tốt để khai mở và nâng tầm hiểu biết cho sự phát triển của loài người nhưng cái mà nó mang lại đều có một cái kết không tưởng. Chẳng hạn như người ngoài hành tinh xâm chiếm trái đất, vật thể lạ khiến cả hành tinh phải bị hủy diệt, các quái vật, những sinh vật ký sinh, tất cả đều xuất phát từ động thái của con người.
Bạn không chỉ mỗi chờ đợi ở những phân đoạn kinh dị, điều mà bộ phim khiến bạn không rời mắt đó chính là mạng sống của mỗi nhân vật. Bạn sẽ phải theo dõi và lúc nào cũng đinh ninh trong đầu đoán xem ai sẽ chết và chết bằng cách thức nào – mặc dù mọi thứ trong phim hoàn toàn dễ đoán. Bạn sẽ đoán trước được tình tiết đấy nhưng sẽ phải bỡ ngỡ hay bàng hoàng trước cái kết của bộ phim. Một cú twist hoàn toàn bất ngờ và phải nói là tuyệt vời. Nó khiến bạn vừa khó chịu, vừa ấm ức và vừa sợ bởi những viễn cảnh mà bạn suy nghĩ đến. Điều thú vị và bất ngờ hơn đối với khán giả Việt chính là bối cảnh của đoạn kết. Tôi khẳng định đó chính là Việt Nam và bạn sẽ nghe thấy được tiếng của người Việt trong phim nếu chịu chú ý.
Điều tôi hơi tiếc là về cuộc sống của các nhân vật. Mỗi người một nét riêng và có câu chuyện riêng của mình. Tuy nhiên vẫn chưa được khắc họa rõ nét, có vẻ vì để bám theo nhịp phim mà câu chuyện của mỗi nhân vật được thể hiện rất nhanh, thậm chí chỉ qua những cuộc nói chuyện hay lời kể. Nếu như nhân vật của Jake Gyllenhaal (bác sĩ David) một vị bác sĩ luôn đặt mạng sống của con người lên hàng đầu và sẵn sàng chấp nhận hi sinh bản thân; nếu như nhân vật của Rebecca Ferguson (Miranda), một chuyên viên cách lý phải đấu tranh tâm lý bởi những giằng xé giữa bản thân và nhiệm vụ, giữa tình cảm và trách nhiệm; thì nhân vật nhỏ Rory của Ryan Reynolds là phần nào mấu chốt của câu chuyện. Tuy nhỏ và chết yểu nhưng anh đại diện cho một nhân vật thực tế, một con người đúng nghĩa và một bài học khiến chúng ta phải đau đầu. Đừng bao giờ phá bỏ nguyên tắt vì cảm xúc hay nhu cầu cá nhân của mình.Nhân vật Sho (Hiroyuki Sanada) là một trong những sự tiếc nuối mà tôi muốn nói đến, ta đã thấy được tình cảm của anh, sự cảm thông đối với gia đình. Anh là một nhân vật khiến ta bồi hồi khi nhớ đến, cái chất sinh tồn và lý do anh đấu tranh để được sống sẽ giàu cảm xúc hơn nữa, có thể sẽ khiến người xem rơi nước mắt nếu nhân vật được đi sâu hơn và nhiều đất thể hiện cho anh hơn.Hugh do Ariyon Bakare thể hiện cũng là nhân vật sẽ nâng phim lên một mức độ cao hơn, nhân vật của anh sẽ tạo được một động lực, một sự khát khao, đam mê của con người. Nhưng cái cách thể hiện của Hugh trong phim lướt quá nhanh, khiến nhiều người hầu như còn chưa hiểu kịp nhân vật cũng như là cảm nhận được điều hay trong vai diễn.
Một mạch phim cũ, nội dung dễ đoán, không có gì mới, nhưng với cách thể hiện của Life đã mang đến cho khán giả một trải nghiệm cực kỳ căng thẳng và áp lực. Thậm chí sẽ còn phải nín thở để theo dõi nhịp phim. Kỹ xảo trong phim cũng được sử dụng tiết chế và hợp lý khiến câu chuyện mà bạn thấy trở nên thực tế hơn. Hình ảnh được thể hiện rất đẹp và vô cùng chi tiết, kết hợp với phần âm thanh sống động tạo nên một bộ phim với chất lượng tuyệt vời. Nếu bạn là một khán giả không chú trọng vào nội dung cho lắm và không ngại với những bộ phim thuộc đề tài không gian gây buồn ngủ thì Life là một sự lựa chọn hoàn hảo.