Tôi đã rất bối rối khi bắt đầu viết những cảm xúc của mình dành cho Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa thành chữ nghĩa. Bởi vì cái không gian ấm áp trong câu chuyện ấy cứ khiến tôi thật không muốn thoát ra. Mà những điều đẹp đẽ tác phẩm mang...
Tôi đã rất bối rối khi bắt đầu viết những cảm xúc của mình dành cho Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa thành chữ nghĩa. Bởi vì cái không gian ấm áp trong câu chuyện ấy cứ khiến tôi thật không muốn thoát ra. Mà những điều đẹp đẽ tác phẩm mang tới cho bản thân tôi cũng thế, tôi đã chẳng biết phải diễn đạt thứ gì trước, thứ gì sẽ để lại sau cùng.
Chỉ có thể nói rằng, tôi muốn cảm ơn tác giả Ichikawa Takuji nhất. Cảm ơn ông đã dùng giọng văn tự sự chân thành, gần gũi của mình để kể một câu chuyện chứa yếu tố hoang đường nhưng lại đem đến cảm giác cực kì chân thực. Tác giả đã hóa thân vào nhân vật Takumi - người dẫn truyệnvới những nghĩ suy và cảm xúc thật thà. Nội tâm và hành động của anh đều được tác giả nắm bắt rất tinh tế và lột tả chúng qua ngòi bút thông minh của mình. Cho nên, bằng cách tường thuật từ tốn, tự nhiên của nhân vật Takumi, Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa nằm gọn ghẽ trong bầu không khí đậm đà chất thủ thỉ, tâm tình. Ban đầu có phầncô đơn, trống trảiđến ảm đạm nhưng về sau làcảm giác dịu êm khi người vợ Mio đến bên anh sau một năm tưởng như đã là vĩnh viễn. Tâm hồn anh, thế giới của anh – thế giới trong tác phẩm bỗng trở nên mát lành, tinh sạch nhưbầu trời sau một cơn mưa và được sưởi ấm bởi những tia nắng ban mai. Niềm phấn khởi dịu dàng đó cứ chậm rãi len lỏi qua từng câu chữ, trọn vẹn đến hết tác phẩm.
Hơn thế nữa, rất nhiều đoạn hội thoại giữa các nhân vật xuyên suốt tác phẩm được dựng lên vô cùng khéo léo và sinh động. Mỗi đoạn đối thoại được tạo nên đều có một ý nghĩa biểu đạt riêng. Câu nói của các nhân vật khá ngắn, thường chứa những từ ngữ rất thông dụng, lời lẽ cũng bình thường, chân phương nhưng lại gây xúc động mạnh bởi thời điểm những lời nhân vật thốt ra cực kì hợp lí.Cách nói chuyện giữa hai vợ chồng Takumi và Mio thoạt đầu có vẻ khá khách sáo và xa cách nhưng càng đọc nhiều thì mới thấy đó chính là cách họ đối xử với nhau đầy trân trọng và dịu dàng đến từng lời nói dịu dàng như ngày đầu mới yêu. Một câu “Cảm ơn em/anh” hay đơn giản một từ “Ừ” trong những cuộc chuyện trò cũng không hề thừa thãi. Còn Yuji và Takkun của cậu thì trao đổi với nhau đủ thứ chuyện to nhỏ, từ những đề tài vụn vặt đến nghiêm túc mà thông qua đó, người ta có thể hình dung được cuộc sống rất cố gắng của hai bố con, sự nhẫn nại và yêu thương của Takumi, sự ngô nghê, tò mò về thế giới của Yuji. Tật nói “Thế hả?” không có chủ ý gì trong đối thoại của cậu bé Yuji cũng là một điểm nhấn cho tính cách đáng yêu của đứa trẻ ngây thơ này.
Và cảm ơn ông đã kể một câu chuyện giản dị mà tuyệt đẹp về tình yêu thương và hạnh phúc. Về tình yêu, đó là sự nghiêm túc và kiên định. Qua những hồi ức thời mới yêu mà Takumi kể lại cho Mio, tình yêu của họ được chậm rãi dưỡng nuôi từ sựchú ý rồi yêu mến, tìm hiểu và sẻ chia, cảm thông với nhau. Tình cảm tiến triển từng bước đó tôi không thấy nó cổ hủ lỗi thời mà là thật trong sáng và chắc chắn. Tình yêu nên là như vậy: hết lòng và nghiêm túc. Dù âu lo rằng bản thân không thể mang lại cuộc sống như ý cho Mio, Takumi đã rời xa cô nhưng cuối cùng cũng không thể ngăn mình gọi lại cho cô, cùng cô hò hẹn và tiếp tục cuộc tình. Biết Takumi có bệnh, Mio vẫn yêu thương và đồng ý lấy anh vì đời mình chỉ yêu một lần – yêu người con trai đó. Sự kiên định trong tình cảm này đã giúp họ có được một gia đình hạnh phúc dù khoảng thời gian họ bên nhau không dài. Rồi khi định mệnh lần nữa thử thách họ khiến Mio trở về từ tinh cầu xa xôi nhưng không còn kí ức, đôi vợ chồng này vẫn lại yêu nhau. Takumi bồi hồi như cậu trai trẻ năm xưa, thừa nhận những xúc cảm ngọt ngào và mãnh liệt dành cho cô vợ mà anh nghĩ chỉ còn là một hồn ma. Mio rõ ràng đã quên sạch mọi thứ nhưng lại dần nảy sinh nhiều thiện cảm và bắt đầu yêu Takumi.
Tình yêu của họ là minh chứng cho sức mạnh diệu kì của tình yêu rằng khoảng cách địa lí, thời gian hay thân phận, quên hay nhớ không hề làm lay chuyển được tình yêu của hai trái tim luôn hướng về nhau. Còn hạnh phúc ở đây chính là một sự lựa chọn và là sự trải nghiệm. Mio đã nhìn thấy được tương lai của mình và nắm trong tay quyền thay đổi nó. Nhưng Mio đã lựa chọn một tương lai mà mình chết ở cái tuổi không quá 30thay vìsống lâu trăm tuổi nhưng thiếu đi tình yêu và hạnh phúc đích thực. Tôi rất ngưỡng mộ nhân vật Mio dịu dàng, tháo vát với lựa chọn mạnh dạn đáng khâm phục. Cô là đại diện cho kiểu người không hối tiếc vì đã chọn lựa mà chỉ ân hận vì đã không theo đuổi.Kết quả của lựa chọn hạnh phúc là những năm tháng ngắn ngủi nhưng vô cùng đủ đầy và quí giá Mio được ở bên chồng con.
Cũng như cô, Takumi và Yuji - gia đình họ chọn trải nghiệm làm định nghĩa hạnh phúc. Không mưu cầu những điều chẳng có khả năng, họ trân trọng từng phút giây được nhìn thấy nhau, cùng đi dạo, cùng ăn cơm, nằm cạnh nhau mỗi tối… Kể cả khi cái kết đã được báo trước diễn ra, họ cũng thấy lòng viên mãn. Bởi vì sáu tuần yêu thương đã giúp Yuji học được cách tự lập, đồng hành cùng bố và không còn cảm thấy tự trách. Takumi dù gầy gò, bệnh tật nhưng vẫn không ngừng cố gắng để sống tiếp và nuôi nấng cậu con trai bé nhỏ nên người với sự lạc quan hơn hẳn trước đây. Mio đã hoàn thành lời hứa trở về cùng cơn mưa với hai cha con, vực dậy cuộc sống tẻ nhạt của họ và nhận được lời xác nhận đẹp đẽ rằng cô đã khiến họ hạnh phúc vô cùng. Vì thế, đoạn Mio từ biệt Takumi và Yuji để đến tinh cầu Lưu Trữ vừa buồn nhưng cũng vừa mang đến một nét đẹp bình yên. Mio xuất hiện và rời đi đều trong những ngày mưa ẩm, người cô vẫn toát nên vẻ dịu dàng, thanh thản. Khi đến là không có kí ức đau buồn và lúc chia tay là đong đầy kỉ niệm tuyệt vời. Thân ảnh của cô từng chút một tan vào trong không gian trong suốt, để lại một mùi hương quen thuộc nao lòng. Quá trình ấy quả rất đẹp, đủ để làm dịu đi những nuối tiếc và u buồn của thời khác chia xa.
Nếu phải dùng ba tính từ để miêu tả về Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa thì với tôi đó sẽ là giản dị, dịu êm và đẹp đẽ. Nhiều năm về sau, khi đọc lại tác phẩm này, tôi tin chắc rằng mình cũng sẽ say mê cái bầu không khí lãng đãng, êm đềm này. Ở đó có những người yêu nhau chân thành, thương nhau thật lâu và nhớ nhau mãi mãi.
Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa – Đẹp, giản dị và dịu êm
Tôi đã rất bối rối khi bắt đầu viết những cảm xúc của mình dành cho Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa thành chữ nghĩa. Bởi vì cái không gian ấm áp trong câu chuyện ấy cứ khiến tôi thật không muốn thoát ra. Mà những điều đẹp đẽ tác phẩm mang tới cho bản thân tôi cũng thế, tôi đã chẳng biết phải diễn đạt thứ gì trước, thứ gì sẽ để lại sau cùng.
Chỉ có thể nói rằng, tôi muốn cảm ơn tác giả Ichikawa Takuji nhất. Cảm ơn ông đã dùng giọng văn tự sự chân thành, gần gũi của mình để kể một câu chuyện chứa yếu tố hoang đường nhưng lại đem đến cảm giác cực kì chân thực. Tác giả đã hóa thân vào nhân vật Takumi - người dẫn truyệnvới những nghĩ suy và cảm xúc thật thà. Nội tâm và hành động của anh đều được tác giả nắm bắt rất tinh tế và lột tả chúng qua ngòi bút thông minh của mình. Cho nên, bằng cách tường thuật từ tốn, tự nhiên của nhân vật Takumi, Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa nằm gọn ghẽ trong bầu không khí đậm đà chất thủ thỉ, tâm tình. Ban đầu có phầncô đơn, trống trảiđến ảm đạm nhưng về sau làcảm giác dịu êm khi người vợ Mio đến bên anh sau một năm tưởng như đã là vĩnh viễn. Tâm hồn anh, thế giới của anh – thế giới trong tác phẩm bỗng trở nên mát lành, tinh sạch nhưbầu trời sau một cơn mưa và được sưởi ấm bởi những tia nắng ban mai. Niềm phấn khởi dịu dàng đó cứ chậm rãi len lỏi qua từng câu chữ, trọn vẹn đến hết tác phẩm.
Hơn thế nữa, rất nhiều đoạn hội thoại giữa các nhân vật xuyên suốt tác phẩm được dựng lên vô cùng khéo léo và sinh động. Mỗi đoạn đối thoại được tạo nên đều có một ý nghĩa biểu đạt riêng. Câu nói của các nhân vật khá ngắn, thường chứa những từ ngữ rất thông dụng, lời lẽ cũng bình thường, chân phương nhưng lại gây xúc động mạnh bởi thời điểm những lời nhân vật thốt ra cực kì hợp lí.Cách nói chuyện giữa hai vợ chồng Takumi và Mio thoạt đầu có vẻ khá khách sáo và xa cách nhưng càng đọc nhiều thì mới thấy đó chính là cách họ đối xử với nhau đầy trân trọng và dịu dàng đến từng lời nói dịu dàng như ngày đầu mới yêu. Một câu “Cảm ơn em/anh” hay đơn giản một từ “Ừ” trong những cuộc chuyện trò cũng không hề thừa thãi. Còn Yuji và Takkun của cậu thì trao đổi với nhau đủ thứ chuyện to nhỏ, từ những đề tài vụn vặt đến nghiêm túc mà thông qua đó, người ta có thể hình dung được cuộc sống rất cố gắng của hai bố con, sự nhẫn nại và yêu thương của Takumi, sự ngô nghê, tò mò về thế giới của Yuji. Tật nói “Thế hả?” không có chủ ý gì trong đối thoại của cậu bé Yuji cũng là một điểm nhấn cho tính cách đáng yêu của đứa trẻ ngây thơ này.
Và cảm ơn ông đã kể một câu chuyện giản dị mà tuyệt đẹp về tình yêu thương và hạnh phúc. Về tình yêu, đó là sự nghiêm túc và kiên định. Qua những hồi ức thời mới yêu mà Takumi kể lại cho Mio, tình yêu của họ được chậm rãi dưỡng nuôi từ sựchú ý rồi yêu mến, tìm hiểu và sẻ chia, cảm thông với nhau. Tình cảm tiến triển từng bước đó tôi không thấy nó cổ hủ lỗi thời mà là thật trong sáng và chắc chắn. Tình yêu nên là như vậy: hết lòng và nghiêm túc. Dù âu lo rằng bản thân không thể mang lại cuộc sống như ý cho Mio, Takumi đã rời xa cô nhưng cuối cùng cũng không thể ngăn mình gọi lại cho cô, cùng cô hò hẹn và tiếp tục cuộc tình. Biết Takumi có bệnh, Mio vẫn yêu thương và đồng ý lấy anh vì đời mình chỉ yêu một lần – yêu người con trai đó. Sự kiên định trong tình cảm này đã giúp họ có được một gia đình hạnh phúc dù khoảng thời gian họ bên nhau không dài. Rồi khi định mệnh lần nữa thử thách họ khiến Mio trở về từ tinh cầu xa xôi nhưng không còn kí ức, đôi vợ chồng này vẫn lại yêu nhau. Takumi bồi hồi như cậu trai trẻ năm xưa, thừa nhận những xúc cảm ngọt ngào và mãnh liệt dành cho cô vợ mà anh nghĩ chỉ còn là một hồn ma. Mio rõ ràng đã quên sạch mọi thứ nhưng lại dần nảy sinh nhiều thiện cảm và bắt đầu yêu Takumi.
Tình yêu của họ là minh chứng cho sức mạnh diệu kì của tình yêu rằng khoảng cách địa lí, thời gian hay thân phận, quên hay nhớ không hề làm lay chuyển được tình yêu của hai trái tim luôn hướng về nhau. Còn hạnh phúc ở đây chính là một sự lựa chọn và là sự trải nghiệm. Mio đã nhìn thấy được tương lai của mình và nắm trong tay quyền thay đổi nó. Nhưng Mio đã lựa chọn một tương lai mà mình chết ở cái tuổi không quá 30thay vìsống lâu trăm tuổi nhưng thiếu đi tình yêu và hạnh phúc đích thực. Tôi rất ngưỡng mộ nhân vật Mio dịu dàng, tháo vát với lựa chọn mạnh dạn đáng khâm phục. Cô là đại diện cho kiểu người không hối tiếc vì đã chọn lựa mà chỉ ân hận vì đã không theo đuổi.Kết quả của lựa chọn hạnh phúc là những năm tháng ngắn ngủi nhưng vô cùng đủ đầy và quí giá Mio được ở bên chồng con.
Cũng như cô, Takumi và Yuji - gia đình họ chọn trải nghiệm làm định nghĩa hạnh phúc. Không mưu cầu những điều chẳng có khả năng, họ trân trọng từng phút giây được nhìn thấy nhau, cùng đi dạo, cùng ăn cơm, nằm cạnh nhau mỗi tối… Kể cả khi cái kết đã được báo trước diễn ra, họ cũng thấy lòng viên mãn. Bởi vì sáu tuần yêu thương đã giúp Yuji học được cách tự lập, đồng hành cùng bố và không còn cảm thấy tự trách. Takumi dù gầy gò, bệnh tật nhưng vẫn không ngừng cố gắng để sống tiếp và nuôi nấng cậu con trai bé nhỏ nên người với sự lạc quan hơn hẳn trước đây. Mio đã hoàn thành lời hứa trở về cùng cơn mưa với hai cha con, vực dậy cuộc sống tẻ nhạt của họ và nhận được lời xác nhận đẹp đẽ rằng cô đã khiến họ hạnh phúc vô cùng. Vì thế, đoạn Mio từ biệt Takumi và Yuji để đến tinh cầu Lưu Trữ vừa buồn nhưng cũng vừa mang đến một nét đẹp bình yên. Mio xuất hiện và rời đi đều trong những ngày mưa ẩm, người cô vẫn toát nên vẻ dịu dàng, thanh thản. Khi đến là không có kí ức đau buồn và lúc chia tay là đong đầy kỉ niệm tuyệt vời. Thân ảnh của cô từng chút một tan vào trong không gian trong suốt, để lại một mùi hương quen thuộc nao lòng. Quá trình ấy quả rất đẹp, đủ để làm dịu đi những nuối tiếc và u buồn của thời khác chia xa.
Nếu phải dùng ba tính từ để miêu tả về Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa thì với tôi đó sẽ là giản dị, dịu êm và đẹp đẽ. Nhiều năm về sau, khi đọc lại tác phẩm này, tôi tin chắc rằng mình cũng sẽ say mê cái bầu không khí lãng đãng, êm đềm này. Ở đó có những người yêu nhau chân thành, thương nhau thật lâu và nhớ nhau mãi mãi.