Yêu Miêu Truyện – Đã phần nhìn, hời hợt phần nội dung
Khán giả yêu thích dòng phim Trung Quốc dường như đã khá quen thuộc với cái tên Trần Khải Ca, đạo diễn gạo cội của những thước phim điện ảnh đầy tính nghệ thuật vang bóng một thời như Bá Vương Biệt Cơ hay Vô Cực. Trong Yêu Miêu Truyện, Trần Khải Ca trở...
Khán giả yêu thích dòng phim Trung Quốc dường như đã khá quen thuộc với cái tên Trần Khải Ca, đạo diễn gạo cội của những thước phim điện ảnh đầy tính nghệ thuật vang bóng một thời như Bá Vương Biệt Cơ hay Vô Cực. Trong Yêu Miêu Truyện, Trần Khải Ca trở lại ảnh đàn cổ trang giả tưởng để kể lại câu chuyện huyền bí ly kỳ và đẫm máu về con miêu tinh biết nói tiếng người gây náo loạn kinh thành Trường An vào thời vua Đường Huyền Tông những năm 850. Bộ phim được chuyển thể từ nguyên tác Sa Môn Không Hải được tác giả Nhật Bản Yumemakura Baku viết trong suốt 17 năm, lấy cảm hứng từ sự mến mộ của nhà thơ vĩ đại Bạch Cư Dị (tức Bạch Lạc Thiên – Hoàng Hiên thủ vai), dành cho Dương Quý Phi – Dương Ngọc Hoàn (Trương Dung Dung) một trong tứ đại mỹ nhân tuyệt sắc của lịch sử Trung Hoa, mở ra nguồn gốc của tập thơ bất hủ Trường Hận Ca. Phim bắt đầu với sự báo thù ma mị của con mèo đen biết nói tiếng người và cái chết quỷ dị của vị vua đương thời Đường Huyền Tông,dần dần lôi kéo vị quan chép sử Bạch Lạc Thiên và nhà sư đến từ Nhật Bản - Không Hải (do Sometani Shota thủ vai) vào cuộc hành trình ly kỳ tìm kiếm sự thật. Hai con người vừa gặp mặt lần đầu đã như thân, tay trong tay điều tra những vụ án mạng huyền bí, dấn thân vào dòng chảy lịch sử và vô tình hay hữu ý khám phá ra sự thật về cái chết đau thương của Dương Quý Phi và bí ẩn đen tối đằng sau sự hào nhoáng của tiền triều hoa lệ.
Để có được những thước phim chân thật bậc nhất, đạo diễn Trần Khải Ca đã chi hơn nửa tỷ đô la để phục dựng lại cảnh sắc kinh thành Trường An tráng lệ mà rất ít dùng đến công nghệ 3D. Bộ phim được kỳ vọng là bom tấn hoành tráng của nền điện ảnh Hoa ngữ với sự chuẩn bị kỹ lưỡng, đầu tư xây dựng bối cảnh trong suốt 6 năm, là một sự kết hợp 2 nền điện ảnh Nhật – Trung với bối cảnh đậm sắc cổ trang Trung Quốc và thiết kế mang hơi hướm Nhật Bản. Yêu Miêu Truyện thực sự mang lại cảm giác thỏa mãn về mặt hình ảnh khi xây dựng được những cảnh phim chân thật đầy nghệ thuật với sự tỉ mỉ chi tiết trong từng mái ngói, từng cây cột, từng viên gạch đến phục trang lộng lẫy, trang sức gấm hoa của nhân vật. Nhưng tất cả dường như chỉ dừng lại ở một buổi tiệc xa hoa, mãn nhãn, trang trí đẹp mà lại thiếu đi vị ngon tinh tế của nội dung.
Công bằng mà nói, Yêu Miêu Truyện sở hữu một kịch bản khá thú vị khi dựa trên những tình tiết, nhân vật có thật trong lịch sử, vốn luôn ẩn chứa nhiều bí mật phía sau, tựa như cái chết của Dương Quý Phi Dương Ngọc Hoàn và Đường Huyền Tông Lý Long Cơ hay về thi tiên Lý Bạch, Bạch Cư Dị với nguồn gốc của những áng thơ bất hủ… Phim là lịch sử pha trộn với yếu tố huyền bí từ những truyền thuyết lưu truyền trong dân gian mang hơi hướm liêu trai. Trong thực có huyễn, trong huyễn có thực, thực thực huyễn huyễn đan xen những yếu tố bất ngờ khiến người xem không khỏi tò mò theo dõi bước chân trinh thám của cặp đôi Bạch Lạc Thiên – Không Hải dấn sâu vào huyền bí, tìm về dòng lịch sử. Ý tưởng tốt nhưng phần thể hiện nội dung phim lại làm chưa tới. Cách kể chuyện rời rạc, có phần “đầu voi đuôi chuột”, tốn thời gian quá nhiều vào những tình tiết thừa thãi làm mạch phim trở nên hỗn độn, lòng vòng, khó thuyết phục được người xem.
Phần đầu phim dành khá nhiều thời lượng để miêu tả về quá trình yêu miêu ám quẻ gia đình quan thị vệ hoàng cung, huyết hải thâm thù thế nào, đẫm máu ra sao, trả thù lây qua cả kỹ nữ và vũ nữ, làm khán giả suýt bị đánh lừa đây là một bộ phim kinh dị nhẹ về đề tài trừ yêu diệt ma, trong khi tình tiết này chỉ đóng vai trò là yếu tố khơi mào nhằm dẫn dắt hai nhân vật chính từ từ bước vào cuộc phiêu lưu trinh thám, khám phá bí ẩn, giải mã sự thật. Nhiều phân đoạn người xem cảm thấy khá thừa thãi và chưa hiểu hết được ý đồ kịch bản. Có vẻ do quá sa đà vào phần gợi chuyện cùng những chi tiết bên lề mà đoạn hồi ức về lịch sử và cách giải quyết cho những vấn đề ở phía sau có phần hơi bị dễ dãi, qua loa. Khán giả phải chờ đợi khá lâu mới được ngược dòng về lịch sử chiêm ngưỡng “Cực Lạc Yến” cùng đại Mỹ nhân Dương Quý Phi nhưng bữa đại tiệc lại trải qua có phần hơi vội vã và rối rắm, có lẽ chỉ nhằm mục đích khắc họa sự xa hoa nhộn nhịp của Đại Đường chứ không đọng lại quá nhiều ấn tượng cho người xem. Mọi thứ đều tuyệt đẹp và hoàn mỹ nhưng chỉ đủ để lướt qua ta một cách chóng vánh, không cảm xúc. Hai nhân vật giữ vai trò khá then chốt như cặp đôi Bạch Hạc thiếu niên cũng được giới thiệu khá qua loa. Đến gần cuối phim, khi khán giả đang mòn mỏi mong chờ màn phá án thông minh đột phá của cặp đôi Bạch – Không thì mọi nút thắt và khúc mắc đều được gỡ hàng loạt bằng quyển nhật ký do một quan thần người Nhật Bản lưu lại, nhằm cho đời sau thấu hiểu uẩn khúc xung quanh người đẹp bạc mệnh Dương Ngọc Hoàn. Thiết nghĩ nếu kịch bản chú trọng hơn vào những tình tiết mấu chốt để tạo ra điểm nhấn, thêm một chút bất ngờ trong cách giải quyết vấn đề thì nội dung phim đã thuyết phục và hấp dẫn hơn nhiều. Khá tiếc nuối cho một cốt truyện hay.
Quay lại với phần hình ảnh vốn là điểm cộng của phim, không chỉ bối cảnh muôn phần mỹ lệ mà từ đầu đến cuối, phim còn hút mắt người xem với dàn diễn viên quy tụ đầy đủ xinh gái đẹp. Tam mỹ nhân họ Trương: Trương Thiên Ái, Trương Vũ Kỳ, và người đẹp lai Trương Dung Dung rực rỡ tỏa sáng trong lớp phục trang lộng lẫy được đầu tư kỹ lưỡng sẽ khiến bạn muốn ngắm mãi không thôi. Nam thần chân ngắn Hoàng Hiên và mỹ nam xứ Phù Tang Sometani Shota cũng thể hiện khá tròn vai một Bạch Cư Dị cương trực, giàu cảm xúc, một nhà sư Không Hải điềm tĩnh, có phần tinh quái với nụ cười mỉm đặc trưng đủ sức làm khán giả nữ xiêu lòng. Âm thanh phim cũng được trau chuốt và đầu tư khá tốt, tiếng mèo kêu, tiếng gió rít hay tiếng bước chân trong đêm vắng đều tạo được không khí ma mị, huyền bí cho các cảnh phim.
Với tất cả những yếu tố sẵn có: hình ảnh tuyệt đẹp, bối cảnh hoành tráng, nguyên tác xuất sắc, dàn diễn viên trẻ trung, tên tuổi, lẽ ra Yêu Miêu Truyện phải làm được nhiều hơn thế nữa, thế nhưng nội dung phim chỉ dừng lại ở mức khá, chưa đạt được kỳ vọng của người hâm mộ về những thước phim nghệ thuật sâu sắc của một đạo diễn tầm cỡ như Trần Khải Ca. Suy cho cùng, Yêu Miêu Truyện cũng chỉ dừng lại như một bàn đại tiệc hoành tráng và mỹ lệ, đẹp mắt nhưng chưa đủ thỏa mãn vị giác của người xem.
Yêu Miêu Truyện – Đã phần nhìn, hời hợt phần nội dung
Khán giả yêu thích dòng phim Trung Quốc dường như đã khá quen thuộc với cái tên Trần Khải Ca, đạo diễn gạo cội của những thước phim điện ảnh đầy tính nghệ thuật vang bóng một thời như Bá Vương Biệt Cơ hay Vô Cực. Trong Yêu Miêu Truyện, Trần Khải Ca trở lại ảnh đàn cổ trang giả tưởng để kể lại câu chuyện huyền bí ly kỳ và đẫm máu về con miêu tinh biết nói tiếng người gây náo loạn kinh thành Trường An vào thời vua Đường Huyền Tông những năm 850. Bộ phim được chuyển thể từ nguyên tác Sa Môn Không Hải được tác giả Nhật Bản Yumemakura Baku viết trong suốt 17 năm, lấy cảm hứng từ sự mến mộ của nhà thơ vĩ đại Bạch Cư Dị (tức Bạch Lạc Thiên – Hoàng Hiên thủ vai), dành cho Dương Quý Phi – Dương Ngọc Hoàn (Trương Dung Dung) một trong tứ đại mỹ nhân tuyệt sắc của lịch sử Trung Hoa, mở ra nguồn gốc của tập thơ bất hủ Trường Hận Ca. Phim bắt đầu với sự báo thù ma mị của con mèo đen biết nói tiếng người và cái chết quỷ dị của vị vua đương thời Đường Huyền Tông,dần dần lôi kéo vị quan chép sử Bạch Lạc Thiên và nhà sư đến từ Nhật Bản - Không Hải (do Sometani Shota thủ vai) vào cuộc hành trình ly kỳ tìm kiếm sự thật. Hai con người vừa gặp mặt lần đầu đã như thân, tay trong tay điều tra những vụ án mạng huyền bí, dấn thân vào dòng chảy lịch sử và vô tình hay hữu ý khám phá ra sự thật về cái chết đau thương của Dương Quý Phi và bí ẩn đen tối đằng sau sự hào nhoáng của tiền triều hoa lệ.
Để có được những thước phim chân thật bậc nhất, đạo diễn Trần Khải Ca đã chi hơn nửa tỷ đô la để phục dựng lại cảnh sắc kinh thành Trường An tráng lệ mà rất ít dùng đến công nghệ 3D. Bộ phim được kỳ vọng là bom tấn hoành tráng của nền điện ảnh Hoa ngữ với sự chuẩn bị kỹ lưỡng, đầu tư xây dựng bối cảnh trong suốt 6 năm, là một sự kết hợp 2 nền điện ảnh Nhật – Trung với bối cảnh đậm sắc cổ trang Trung Quốc và thiết kế mang hơi hướm Nhật Bản. Yêu Miêu Truyện thực sự mang lại cảm giác thỏa mãn về mặt hình ảnh khi xây dựng được những cảnh phim chân thật đầy nghệ thuật với sự tỉ mỉ chi tiết trong từng mái ngói, từng cây cột, từng viên gạch đến phục trang lộng lẫy, trang sức gấm hoa của nhân vật. Nhưng tất cả dường như chỉ dừng lại ở một buổi tiệc xa hoa, mãn nhãn, trang trí đẹp mà lại thiếu đi vị ngon tinh tế của nội dung.
Công bằng mà nói, Yêu Miêu Truyện sở hữu một kịch bản khá thú vị khi dựa trên những tình tiết, nhân vật có thật trong lịch sử, vốn luôn ẩn chứa nhiều bí mật phía sau, tựa như cái chết của Dương Quý Phi Dương Ngọc Hoàn và Đường Huyền Tông Lý Long Cơ hay về thi tiên Lý Bạch, Bạch Cư Dị với nguồn gốc của những áng thơ bất hủ… Phim là lịch sử pha trộn với yếu tố huyền bí từ những truyền thuyết lưu truyền trong dân gian mang hơi hướm liêu trai. Trong thực có huyễn, trong huyễn có thực, thực thực huyễn huyễn đan xen những yếu tố bất ngờ khiến người xem không khỏi tò mò theo dõi bước chân trinh thám của cặp đôi Bạch Lạc Thiên – Không Hải dấn sâu vào huyền bí, tìm về dòng lịch sử. Ý tưởng tốt nhưng phần thể hiện nội dung phim lại làm chưa tới. Cách kể chuyện rời rạc, có phần “đầu voi đuôi chuột”, tốn thời gian quá nhiều vào những tình tiết thừa thãi làm mạch phim trở nên hỗn độn, lòng vòng, khó thuyết phục được người xem.
Phần đầu phim dành khá nhiều thời lượng để miêu tả về quá trình yêu miêu ám quẻ gia đình quan thị vệ hoàng cung, huyết hải thâm thù thế nào, đẫm máu ra sao, trả thù lây qua cả kỹ nữ và vũ nữ, làm khán giả suýt bị đánh lừa đây là một bộ phim kinh dị nhẹ về đề tài trừ yêu diệt ma, trong khi tình tiết này chỉ đóng vai trò là yếu tố khơi mào nhằm dẫn dắt hai nhân vật chính từ từ bước vào cuộc phiêu lưu trinh thám, khám phá bí ẩn, giải mã sự thật. Nhiều phân đoạn người xem cảm thấy khá thừa thãi và chưa hiểu hết được ý đồ kịch bản. Có vẻ do quá sa đà vào phần gợi chuyện cùng những chi tiết bên lề mà đoạn hồi ức về lịch sử và cách giải quyết cho những vấn đề ở phía sau có phần hơi bị dễ dãi, qua loa. Khán giả phải chờ đợi khá lâu mới được ngược dòng về lịch sử chiêm ngưỡng “Cực Lạc Yến” cùng đại Mỹ nhân Dương Quý Phi nhưng bữa đại tiệc lại trải qua có phần hơi vội vã và rối rắm, có lẽ chỉ nhằm mục đích khắc họa sự xa hoa nhộn nhịp của Đại Đường chứ không đọng lại quá nhiều ấn tượng cho người xem. Mọi thứ đều tuyệt đẹp và hoàn mỹ nhưng chỉ đủ để lướt qua ta một cách chóng vánh, không cảm xúc. Hai nhân vật giữ vai trò khá then chốt như cặp đôi Bạch Hạc thiếu niên cũng được giới thiệu khá qua loa. Đến gần cuối phim, khi khán giả đang mòn mỏi mong chờ màn phá án thông minh đột phá của cặp đôi Bạch – Không thì mọi nút thắt và khúc mắc đều được gỡ hàng loạt bằng quyển nhật ký do một quan thần người Nhật Bản lưu lại, nhằm cho đời sau thấu hiểu uẩn khúc xung quanh người đẹp bạc mệnh Dương Ngọc Hoàn. Thiết nghĩ nếu kịch bản chú trọng hơn vào những tình tiết mấu chốt để tạo ra điểm nhấn, thêm một chút bất ngờ trong cách giải quyết vấn đề thì nội dung phim đã thuyết phục và hấp dẫn hơn nhiều. Khá tiếc nuối cho một cốt truyện hay.
Quay lại với phần hình ảnh vốn là điểm cộng của phim, không chỉ bối cảnh muôn phần mỹ lệ mà từ đầu đến cuối, phim còn hút mắt người xem với dàn diễn viên quy tụ đầy đủ xinh gái đẹp. Tam mỹ nhân họ Trương: Trương Thiên Ái, Trương Vũ Kỳ, và người đẹp lai Trương Dung Dung rực rỡ tỏa sáng trong lớp phục trang lộng lẫy được đầu tư kỹ lưỡng sẽ khiến bạn muốn ngắm mãi không thôi. Nam thần chân ngắn Hoàng Hiên và mỹ nam xứ Phù Tang Sometani Shota cũng thể hiện khá tròn vai một Bạch Cư Dị cương trực, giàu cảm xúc, một nhà sư Không Hải điềm tĩnh, có phần tinh quái với nụ cười mỉm đặc trưng đủ sức làm khán giả nữ xiêu lòng. Âm thanh phim cũng được trau chuốt và đầu tư khá tốt, tiếng mèo kêu, tiếng gió rít hay tiếng bước chân trong đêm vắng đều tạo được không khí ma mị, huyền bí cho các cảnh phim.
Với tất cả những yếu tố sẵn có: hình ảnh tuyệt đẹp, bối cảnh hoành tráng, nguyên tác xuất sắc, dàn diễn viên trẻ trung, tên tuổi, lẽ ra Yêu Miêu Truyện phải làm được nhiều hơn thế nữa, thế nhưng nội dung phim chỉ dừng lại ở mức khá, chưa đạt được kỳ vọng của người hâm mộ về những thước phim nghệ thuật sâu sắc của một đạo diễn tầm cỡ như Trần Khải Ca. Suy cho cùng, Yêu Miêu Truyện cũng chỉ dừng lại như một bàn đại tiệc hoành tráng và mỹ lệ, đẹp mắt nhưng chưa đủ thỏa mãn vị giác của người xem.
Shuu Châu