Tôi gọi My Little Lover là một câu chuyện cổ tích, bởi nó là sự kết hợp hoàn hảo giữa yếu tố hiện thực và sự hư cấu về cốt truyện. Cách mở đầu bộ phim bằng dòng hồi ức trẻ thơ của hai nhân vật chính cùng với lời kể về truyền thuyết nàng Công
Tôi gọi My Little Lover là một câu chuyện cổ tích, bởi nó là sự kết hợp hoàn hảo giữa yếu tố hiện thực và sự hư cấu về cốt truyện. Cách mở đầu bộ phim bằng dòng hồi ức trẻ thơ của hai nhân vật chính cùng với lời kể về truyền thuyết nàng Công chúa tí hon khiến cho người xem cảm thấy mình đang được dẫn dắt rất nhẹ nhàng và dễ chịu. Cánh đồng hoa cải vàng, dòng sông xanh, hang động nhỏ là những cảnh quan rất đẹp và có lẽ chính lời hứa hẹn của hai đứa trẻ đã làm cho sự dễ chịu tăng lên gấp đôi. Một lời hứa hẹn sẽ mãi mãi bên nhau. Chiếc cầu vồng vắt ngang nền trời xanh phải chăng chính là minh chứng cho những rung cảm đầu tiên của cuộc đời họ?
Có lẽ bạn sẽ hoài nghi về lời hứa “mãi mãi” của hai đứa trẻ, tôi cũng từng hoài nghi như thế. Bởi chúng ta chẳng thể biết được mọi chuyện sẽ diễn biến như thế nào trong tương lai nên làm sao chắc chắn với hai từ “mãi mãi”.Và thực sự biến cố đã liên tục xảy ra, khoảng cách giữa họ cũng càng ngày càng xa hơn. Từ khi cha của Minami bỏ đi, cậu đã tự thu mình và tránh né Chiyomi, đôi bạn thân thời thơ ấu phút chốc thấy ngượng ngùng trong cách cư xử. Khoảng cách cứ thế mà lớn dần. Người ta nói, chia ly luôn là điều khiến chúng ta khó chấp nhận nhất. Bởi khoảnh khắc đó, ta như rơi vào một khoảng không gian đen ngòm, chới với, lạc lõng, đau đáu cảm giác bị bỏ rơi. Và sự thật là những cuộc chia ly kèm theo sự dối trá càng khó để chúng ta có thể hoàn toàn vượt qua mà không mang trong lòng một vết thương sâu hoắm. Tôi thấy Minami khóc, kêu gào và rồi lại khóc. Nỗi tuyệt vọng đó thử hỏi làm sao một cậu bé có thể mạnh mẽ vượt qua?
Sự xa cách của đôi bạn luôn khiến Chiyomi hối tiếc những tháng ngày thơ ấu, cô đã không ngừng cố gắng để bên cạnh và tìm cách an ủi Minami. Nhưng mọi sự cố gắng đều bị Minami khước từ, cậu còn tỏ vẻ khó chịu khi nghĩ rằng Chiyomi đeo bám mình.Thái độ thờ ơ đó đã khiến Chiyomi tổn thương rất nhiều, cô khóc và không ngừng ao ước mình được trở về những ngày ấu thơ để có thể tiếp tục là bạn, tiếp tục ở bên cạnh và chia sẻ cùng với Minami. Rồi đột nhiên, chỉ sau một đêm Chiyomi biến thành người tí hon, cô đã không biết làm thế nào để đối mặt với gia đình, làm thế nào để giải thích sự kì lạ đó. May mà Minami đã tìm được và đưa cô về nhà sống chung. Bạn biết đó, thật khó có thể chấp nhận sự thật rằng mình đã biến thành người tí hon, chúng ta sẽ làm gì khi mình đột nhiên biến thành như thế? Tôi không biết và Chiyomi ngay lúc ấy chỉ thấy nỗi hoang mang tột cùng xâm chiếm mọi cảm xúc.
Những ngày sống cùng nhau, cả Chiyomi và Minami đều cảm thấy có sự thay đổi tích cực hơn trong mối quan hệ giữa hai người. Họ cùng ăn, cùng ngủ, cùng nói những chuyện mà trước giờ không thể tâm sự cùng với ai. Minami đã trở nên gần gũi hơn và Chiyomi thực sự thấy rất vui vì điều đó.
Minami rất mực quan tâm và chăm sóc cho Chiyomi. Cậu không ngừng nói rất sẽ bảo vệ cô trong bất cứ hoàn cảnh nào, cậu còn tự tay mình may váy cho Chiyomi dù sau cùng không thể mặc vừa. Điều đó khiến Chiyomi rất hạnh phúc. Sự chuyển biến tâm trạng nhân vật từ sầu thương, nuối tiếc những ngày cũ thành vui vẻ, hạnh phúc nhưng cũng không ngừng đấu tranh nội tâm để bản thân không phải ngộ nhận đã được diễn viên Yamamoto Maika thể hiện rất xuất sắc, bởi với ngoại hình dễ thương và lối diễn xuất tự nhiên khiến cho người xem có cảm giác như đó chính là tính cách thực của cô.
Về phần Minami, người xem cũng sẽ thấy một sự thay đổi rất tích cực. Nếu lúc trước Minami là một cậu học sinh điển trai với thành tích xuất sắc nhưng quá nghiêm túc và lạnh lùng thì càng lúc cậu càng vui tươi hơn, chủ động thể hiện sự quan tâm của mình hơn đối với Chiyomi. Không những vậy, cậu cũng dần nhận ra mình suốt bấy lâu nay chưa từng thay đổi, cậu luôn hướng về phía Chiyomi bằng những tình cảm chân thật nhất. Diễn viên Nakagawa Taishi đã ứng biến rất tốt với sự thay đổi cảm xúc đột ngột của nhân vật, từ lạnh lùng, nghiêm túc sang vui tươi, đùa giỡn rồi lắm lúc lại e dè trước sự tấn công của cô bạn học Nomura.
Những chuỗi ngày biến thành tí hon đó, Chiyomi thực sự đã trải qua rất nhiều những kỉ niệm mà có lẽ sẽ chẳng thể nào quên được. Cô sống trong túi áo của Minami, ngủ trên “chiếc giường” làm từ hộp khăn giấy, đi vệ sinh trong chậu cây đã chết trên bậu cửa sổ và tắm trong chiếc “bồn tắm bát ăn cơm”. Mọi thứ cô sử dụng đều được Minami cẩn thận chuẩn bị. Đặc biệt, những chiếc váy bé tí hon mà Chiyomi mặc đã khiến tôi rất thích thú. Những chiếc váy được lấy trong chiếc hộp đựng búp bê cũ của Chiyomi và chiếc váy đỏ xinh xắn mà Minami đã mua ở cửa hàng đồ chơi. Bởi lúc nhỏ, tôi cũng từng chơi búp bê và thích mê những bộ váy mà chị tôi may cho chúng. Rất nhiều kiểu váy áo với đủ màu sắc và hoạ tiếc rực rỡ. Tôi còn từng mơ ước cho mình được nhỏ lại để mặc vừa chúng nữa. Và có lẽ khoảnh khắc tôi thích nhất là lúc Chiyomi mặc bộ Kimono hoạ tiết hoa anh đào do chính ta bà của Minami may, lúc ấy cô không khác gì nàng Công chúa tí hon vừa bước ra trng truyền thuyết, nhỏ nhắn và xinh xắn.
Chiyomi không những giống nàng Công chúa tí hon bởi sự xinh đẹp khi khoác lên mình bộ Kimono mà cô còn giống nàng ấy ở việc khiến mọi người cảm thấy hạnh phúc hơn. Cô đã giúp cho Minami lấy lại sự tự tin để tiếp tục thi đấu Kendo, giúp ba mình đủ can đảm để nói lời tỏ tình với mẹ sau 18 năm chung sống, giúp cô bé Miyu thấy được tình cảm thực sự mà mẹ cô bé dành cho cô… Những niềm hạnh phúc ấy không được tạo ra từ phép màu mà chỉ bởi những điều giản đơn thường ngày, tuy vậy nó đã thực sự khiến mọi người trở nên vui vẻ hơn. Sự chân thành luôn là chìa khoá để mở cánh cửa tâm hồn của mỗi người và ý chí quyết tâm theo đuổi những đam mê của bản thân là chìa khoá dẫn đến sự thành công.
Sau những cố gắng của Minami để có thể biến Chiyomi trở lại bình thường nhưng bất thành thì việc Chiyomi biến thành tí hon cũng bị bại lộ. Sự thật đó khó chấp nhận biết chừng nào, nên sự ngạc nhiên của mọi người không nằm ngoài dự đoán, quan trọng là không có bất cứ sự trách mắng nào, bởi lẽ khi chúng ta yêu thương một ai đó, chúng ta sẽ luôn sẵn lòng tha thứ tất cả những lỗi lầm của họ, có phải không?
10 tập phim trôi qua, không có quá nhiều tình huống gây cấn nghẹt thở mà chỉ có một câu chuyện cổ tích nhẹ nhàng. Một câu chuyện không đơn thuần kể về tình yêu trong sáng của Chiyomi và Minami mà nó còn là một câu chuyện cảm động về tình cảm gia đình, bạn bè. Mọi người đều luôn cố gắng hết mình để bảo vệ những người mà mình yêu thương không có bất cứ toan tính hay vụ lợi nào. Họ sống chân thật với cảm xúc của mình, với yêu thương của mình. Hoàn toàn thanh sạch và an yên.
Một lời cầu hôn trong hang động nhỏ - nơi mà đã diễn ra những cột mốc đáng ghi nhớ nhất trong đời của Chiyomi và Minami, một lời hứa hẹn mãi mãi của những người-đã-trưởng-thành và một đám cưới thân mật hội tụ đầy đủ những người yêu thương nhau. Không có sự oán trách nào cho những lỗi lầm xưa cũ nữa, mọi thứ đều được hoá giải như chiếc cầu vồng đủ sắc sau cơn mưa lại rực rỡ khoe sắc. Một kết thúc viên mãn cho tình yêu và tình thân tròn vẹn.
Một câu chuyện cổ tích nhiều cảm xúc
Tôi gọi My Little Lover là một câu chuyện cổ tích, bởi nó là sự kết hợp hoàn hảo giữa yếu tố hiện thực và sự hư cấu về cốt truyện. Cách mở đầu bộ phim bằng dòng hồi ức trẻ thơ của hai nhân vật chính cùng với lời kể về truyền thuyết nàng Công chúa tí hon khiến cho người xem cảm thấy mình đang được dẫn dắt rất nhẹ nhàng và dễ chịu. Cánh đồng hoa cải vàng, dòng sông xanh, hang động nhỏ là những cảnh quan rất đẹp và có lẽ chính lời hứa hẹn của hai đứa trẻ đã làm cho sự dễ chịu tăng lên gấp đôi. Một lời hứa hẹn sẽ mãi mãi bên nhau. Chiếc cầu vồng vắt ngang nền trời xanh phải chăng chính là minh chứng cho những rung cảm đầu tiên của cuộc đời họ?
Có lẽ bạn sẽ hoài nghi về lời hứa “mãi mãi” của hai đứa trẻ, tôi cũng từng hoài nghi như thế. Bởi chúng ta chẳng thể biết được mọi chuyện sẽ diễn biến như thế nào trong tương lai nên làm sao chắc chắn với hai từ “mãi mãi”.Và thực sự biến cố đã liên tục xảy ra, khoảng cách giữa họ cũng càng ngày càng xa hơn. Từ khi cha của Minami bỏ đi, cậu đã tự thu mình và tránh né Chiyomi, đôi bạn thân thời thơ ấu phút chốc thấy ngượng ngùng trong cách cư xử. Khoảng cách cứ thế mà lớn dần. Người ta nói, chia ly luôn là điều khiến chúng ta khó chấp nhận nhất. Bởi khoảnh khắc đó, ta như rơi vào một khoảng không gian đen ngòm, chới với, lạc lõng, đau đáu cảm giác bị bỏ rơi. Và sự thật là những cuộc chia ly kèm theo sự dối trá càng khó để chúng ta có thể hoàn toàn vượt qua mà không mang trong lòng một vết thương sâu hoắm. Tôi thấy Minami khóc, kêu gào và rồi lại khóc. Nỗi tuyệt vọng đó thử hỏi làm sao một cậu bé có thể mạnh mẽ vượt qua?
Sự xa cách của đôi bạn luôn khiến Chiyomi hối tiếc những tháng ngày thơ ấu, cô đã không ngừng cố gắng để bên cạnh và tìm cách an ủi Minami. Nhưng mọi sự cố gắng đều bị Minami khước từ, cậu còn tỏ vẻ khó chịu khi nghĩ rằng Chiyomi đeo bám mình.Thái độ thờ ơ đó đã khiến Chiyomi tổn thương rất nhiều, cô khóc và không ngừng ao ước mình được trở về những ngày ấu thơ để có thể tiếp tục là bạn, tiếp tục ở bên cạnh và chia sẻ cùng với Minami. Rồi đột nhiên, chỉ sau một đêm Chiyomi biến thành người tí hon, cô đã không biết làm thế nào để đối mặt với gia đình, làm thế nào để giải thích sự kì lạ đó. May mà Minami đã tìm được và đưa cô về nhà sống chung. Bạn biết đó, thật khó có thể chấp nhận sự thật rằng mình đã biến thành người tí hon, chúng ta sẽ làm gì khi mình đột nhiên biến thành như thế? Tôi không biết và Chiyomi ngay lúc ấy chỉ thấy nỗi hoang mang tột cùng xâm chiếm mọi cảm xúc.
Những ngày sống cùng nhau, cả Chiyomi và Minami đều cảm thấy có sự thay đổi tích cực hơn trong mối quan hệ giữa hai người. Họ cùng ăn, cùng ngủ, cùng nói những chuyện mà trước giờ không thể tâm sự cùng với ai. Minami đã trở nên gần gũi hơn và Chiyomi thực sự thấy rất vui vì điều đó.
Minami rất mực quan tâm và chăm sóc cho Chiyomi. Cậu không ngừng nói rất sẽ bảo vệ cô trong bất cứ hoàn cảnh nào, cậu còn tự tay mình may váy cho Chiyomi dù sau cùng không thể mặc vừa. Điều đó khiến Chiyomi rất hạnh phúc. Sự chuyển biến tâm trạng nhân vật từ sầu thương, nuối tiếc những ngày cũ thành vui vẻ, hạnh phúc nhưng cũng không ngừng đấu tranh nội tâm để bản thân không phải ngộ nhận đã được diễn viên Yamamoto Maika thể hiện rất xuất sắc, bởi với ngoại hình dễ thương và lối diễn xuất tự nhiên khiến cho người xem có cảm giác như đó chính là tính cách thực của cô.
Về phần Minami, người xem cũng sẽ thấy một sự thay đổi rất tích cực. Nếu lúc trước Minami là một cậu học sinh điển trai với thành tích xuất sắc nhưng quá nghiêm túc và lạnh lùng thì càng lúc cậu càng vui tươi hơn, chủ động thể hiện sự quan tâm của mình hơn đối với Chiyomi. Không những vậy, cậu cũng dần nhận ra mình suốt bấy lâu nay chưa từng thay đổi, cậu luôn hướng về phía Chiyomi bằng những tình cảm chân thật nhất. Diễn viên Nakagawa Taishi đã ứng biến rất tốt với sự thay đổi cảm xúc đột ngột của nhân vật, từ lạnh lùng, nghiêm túc sang vui tươi, đùa giỡn rồi lắm lúc lại e dè trước sự tấn công của cô bạn học Nomura.
Những chuỗi ngày biến thành tí hon đó, Chiyomi thực sự đã trải qua rất nhiều những kỉ niệm mà có lẽ sẽ chẳng thể nào quên được. Cô sống trong túi áo của Minami, ngủ trên “chiếc giường” làm từ hộp khăn giấy, đi vệ sinh trong chậu cây đã chết trên bậu cửa sổ và tắm trong chiếc “bồn tắm bát ăn cơm”. Mọi thứ cô sử dụng đều được Minami cẩn thận chuẩn bị. Đặc biệt, những chiếc váy bé tí hon mà Chiyomi mặc đã khiến tôi rất thích thú. Những chiếc váy được lấy trong chiếc hộp đựng búp bê cũ của Chiyomi và chiếc váy đỏ xinh xắn mà Minami đã mua ở cửa hàng đồ chơi. Bởi lúc nhỏ, tôi cũng từng chơi búp bê và thích mê những bộ váy mà chị tôi may cho chúng. Rất nhiều kiểu váy áo với đủ màu sắc và hoạ tiếc rực rỡ. Tôi còn từng mơ ước cho mình được nhỏ lại để mặc vừa chúng nữa. Và có lẽ khoảnh khắc tôi thích nhất là lúc Chiyomi mặc bộ Kimono hoạ tiết hoa anh đào do chính ta bà của Minami may, lúc ấy cô không khác gì nàng Công chúa tí hon vừa bước ra trng truyền thuyết, nhỏ nhắn và xinh xắn.
Chiyomi không những giống nàng Công chúa tí hon bởi sự xinh đẹp khi khoác lên mình bộ Kimono mà cô còn giống nàng ấy ở việc khiến mọi người cảm thấy hạnh phúc hơn. Cô đã giúp cho Minami lấy lại sự tự tin để tiếp tục thi đấu Kendo, giúp ba mình đủ can đảm để nói lời tỏ tình với mẹ sau 18 năm chung sống, giúp cô bé Miyu thấy được tình cảm thực sự mà mẹ cô bé dành cho cô… Những niềm hạnh phúc ấy không được tạo ra từ phép màu mà chỉ bởi những điều giản đơn thường ngày, tuy vậy nó đã thực sự khiến mọi người trở nên vui vẻ hơn. Sự chân thành luôn là chìa khoá để mở cánh cửa tâm hồn của mỗi người và ý chí quyết tâm theo đuổi những đam mê của bản thân là chìa khoá dẫn đến sự thành công.
Sau những cố gắng của Minami để có thể biến Chiyomi trở lại bình thường nhưng bất thành thì việc Chiyomi biến thành tí hon cũng bị bại lộ. Sự thật đó khó chấp nhận biết chừng nào, nên sự ngạc nhiên của mọi người không nằm ngoài dự đoán, quan trọng là không có bất cứ sự trách mắng nào, bởi lẽ khi chúng ta yêu thương một ai đó, chúng ta sẽ luôn sẵn lòng tha thứ tất cả những lỗi lầm của họ, có phải không?
10 tập phim trôi qua, không có quá nhiều tình huống gây cấn nghẹt thở mà chỉ có một câu chuyện cổ tích nhẹ nhàng. Một câu chuyện không đơn thuần kể về tình yêu trong sáng của Chiyomi và Minami mà nó còn là một câu chuyện cảm động về tình cảm gia đình, bạn bè. Mọi người đều luôn cố gắng hết mình để bảo vệ những người mà mình yêu thương không có bất cứ toan tính hay vụ lợi nào. Họ sống chân thật với cảm xúc của mình, với yêu thương của mình. Hoàn toàn thanh sạch và an yên.
Một lời cầu hôn trong hang động nhỏ - nơi mà đã diễn ra những cột mốc đáng ghi nhớ nhất trong đời của Chiyomi và Minami, một lời hứa hẹn mãi mãi của những người-đã-trưởng-thành và một đám cưới thân mật hội tụ đầy đủ những người yêu thương nhau. Không có sự oán trách nào cho những lỗi lầm xưa cũ nữa, mọi thứ đều được hoá giải như chiếc cầu vồng đủ sắc sau cơn mưa lại rực rỡ khoe sắc. Một kết thúc viên mãn cho tình yêu và tình thân tròn vẹn.
Umi