Đoàn tụ và chia li luôn là những điều không thể tránh khỏi trong đời người. Chẳng một ai có thể luôn trong trạng thái chuẩn bị hoàn hảo cho những cuộc hội ngộ bất ngờ và đột ngột cách xa. Thế nên, nếu có quá ít thời gian để từ gặp lại...
Đoàn tụ và chia li luôn là những điều không thể tránh khỏi trong đời người. Chẳng một ai có thể luôn trong trạng thái chuẩn bị hoàn hảo cho những cuộc hội ngộ bất ngờ và đột ngột cách xa. Thế nên, nếu có quá ít thời gian để từ gặp lại chuyển thành vĩnh biệt thì điều mà tất cả chúng ta muốn làm là trân trọng và sử dụng trọn vẹn những khoảnh khắc đó để tạo ra thật nhiều kỉ niệm hạnh phúc bên những người mình yêu quí, phải không?
Một phép màu nào đó trong Ima, Ai ni Yukimasu đã đưa Mio xuyên không đến tương lai vào thời điểm một năm sau khi cô mất và lấy đi mọi kí ức của cô. Khi mùa mưa trong năm kết thúc, cô buộc phải quay lại hiện tại với kí ức tương lai nguyên vẹn. Ở tương lai, Mio được đoàn tụ cùng người chồng Takumi và con trai Yuji. Tuy nhiên, khó khăn với gia đình nhỏ của họ không chỉ là một Mio ngơ ngác, cuộc sống bừa bộn, mất cân bằng của hai cha con Takumi sau khi Mio qua đời mà còn là thời gian để ba người gắn bó lại với nhau chỉ vỏn vẹn trong sáu tuần mưa ngắn ngủi.
Giữa những người thật lòng yêu nhau thì thời gian để ở bên cạnh đối phương đối với họ bao nhiêu cũng là không thấy đủ, nhất là khi họ vừa phải trải qua nhiều chia cách. Takumi đã nhớ thương Mio biết bao, hy vọng và chờ đợi cô trở lại như lời hứa. Vậy mà đến khi anh chờ được cô quay về thì cô chẳng nhớ một chút gì về anh, về cả chính bản thân mình và anh chỉ có thể nhìn thấy cô được sáu tuần. Nhưng tôi nghĩ ở bên nhau dài hay ngắn không quan trọng bằng cả hai vui hay buồn. Mặc dù thời gian ít ỏi nhưng Takumi và Mio đã chia sẻ rất nhiều chuyện như thể cả quãng thời gian tuổi trẻ của hai người gom lại thành sáu tuần đáng nhớ. Từ không biết Takumi, Mio làm quen lại với anh, về sống cùng anh, nghe anh kể chuyện tình lãng mạn thời đi học, cùng anh xem những đoạn phim tự quay, cùng đi dạo, nếm trải vị ngọt nụ hôn đầu… Takumi như sống lại thời thiếu niên hay mắc cỡ trước Mio, hăm hở làm việc tốt để sớm về gặp cô, ngượng ngùng nắm tay cô… Họ đã thực sự rung động vì nhau một lần nữa. Cũng nhờ sáu tuần này, họ biết được rằng thời trung học mỗi người đều không phải là kẻ đơn phương như bản thân đã từng buồn nghĩ, thấu hiểu rằng mỗi người đã có những nỗi khổ tâm gì và họ đã cần nhau đến mức nào. Chẳng những thế, hai người còn có bé Yuji đáng yêu nữa. Hạnh phúc của một cuộc hôn nhân tròn vẹn chẳng phải là gia đình đủ các thành viên hết lòng yêu thương nhau, làm nhau luôn vui vẻ đó sao? Thế mùa mưa họ đang cùng nhau trải qua chẳng phải chính là thời điểm hội tụ đủ tất cả đấy ư?
Phiên bản điện ảnh
Và Ima, Ai ni Yukimasu chẳng những đã mang đến một câu chuyện tình yêu đôi lứa lãng mạn mà phim còn chuyển tải những giá trị thiêng liêng về tình cảm gia đình. Tình yêu, tình chồng vợ, tình mẹ - con, cha – con và tình cảm các thành viên trong gia đình hòa quyện tự nhiên vào nhau để tạo nên một tổng thể giàu cảm xúc. Tình chồng vợ của Takumi và Mio là sự thủy chung, kiên định. Mio đã chọn Takumi ốm yếu để kết hôn, chấp nhận một cuộc đời không có gì nổi bật và ra đi khi chưa đến tuổi ba mươi. Takumi đã tin vào lời hứa nghe thật viễn vông của Mio, luôn trông mong cô vào mùa mưa, giữ mọi thứ về cô y như lúc cô còn sống và đã không bao giờ tiến thêm bước nữa. Còn giữa hai cha con Takumi và Yuji, đó là sự nương tựa và sẻ chia. Takumi dù vụng về nhưng cực kì cố gắng để chăm sóc Yuji, khiến cậu bé một phần nào đó thấy thoải mái trong sinh hoạt như khi có bàn tay mẹ. Yuji bé bỏng nhưng lại rất biết nghĩ cho người khác. Cậu bé chẳng hề phàn nàn vì mấy món ăn khá tệ của Takumi làm cho và sợ hãi lẫn tự trách vô cùng khi Takumi bị ngất ở lễ hội. Với Mio, Yuji là một nửa lí do để cô chọn đến với Takumi. Nếu không lấy anh, cô sẽ không có một cậu con trai dễ thương đến vậy, khiến mình yêu thương ngay từ lần đầu trông thấy. Khó khăn và đau đớn, Mio vẫn tha thiết được sinh Yuji. Kì vọng và yêu thương, cô dạy cho cậu bé cách tự xoay sở với việc nhà khi không có cô bên cạnh nữa. Yuji là con trai, là thiên thần, là minh chứng tình yêu sâu đậm của cô và Takumi. Và Yuji cũng yêu mẹ vô ngần. Thông qua búp bê cầu mưa, tranh vẽ gia đình, Yuji đã mong mỏi mùa mưa kéo dài thật dài, niềm vui vào mùa mưa sẽ theo đó mà không bao giờ chấm dứt. Tình yêu của Yuji ở khắp xung quanh, trong những cái ôm ghì, trong sự vâng lời, trong trái tim bé nhỏ, trong ánh mắt vui mừng, những cái nắm tay… Tuy nhiên, tình yêu ấy lại thấp thoáng nỗi buồn. Câu hỏi rằng mẹ sẽ về và rồi sẽ đi phải không, rằng có phải vì cậu mà mẹ phải chết đi là sự không chắc chắn, là nỗi tủi thân của Yuji. Nhưng thật tốt khi Mio đã trở về, đã lưu lại thật nhiều niềm vui, đã thương yêu giải thích cho Yuji biết rằng Yuji không hề có lỗi gì, rằng tình yêu của mẹ sẽ mãi bên cạnh cậu bé đến suốt đời.
Takei xuất sắc trong cả hai phiên bản
Lấy bối cảnh làng quê thanh bình, Be With You sở hữu những thước phim đẹp như tranh. Khung hình nào cũng cân đầy, nên thơ nhờ vào sự kết hợp hài hòa giữa dựng cảnh, chọn màu phim, màu sắc phục trang, ánh sáng... Vườn hoa hướng dương, ngôi nhà theo lối truyền thống cùng những khóm hoa tú cầu khẽ rung mình trong mưa, dòng sông sương mờ, cánh rừng xanh đều mang đến cảm giác thật bình yên. Cả những cơn mưa xuyên suốt phim cũng trở nên mơ màng, đoạn nắng hửng lên lấp lánh cũng khiến giây phút chia tay thoát khỏi những ủ ê không đáng. Cách Mio rời đi thật đơn giản mà tinh tế với hình ảnh giọt nước rơi khỏi phiến lá và rớt xuống vũng nước đang soi bóng hai vợ chồng đứng cạnh nhau. Giọt nước làm xáo động mặt nước và khi mặt nước tĩnh lặng lại nhưng chỉ còn phản chiếu hình ảnh của Takumi.
Tôi vẫn nhớ như in sự run rẩy của Yuji khi bám víu vào vách đá bên bờ sông nước chảy xiết trong cơn bão đột ngột kéo đến. Yuji vẫn nắm trong tay nhánh cỏ bốn lá – vật được xem như một phần ký ức tuyệt diệu trong tuổi thanh xuân bên nhau thẹn thùng của cha và mẹ em. Tiếng gọi “Mẹ ơi!” đã xé tan tiếng mưa và sự chuyển động hầm hì của cơn bão, còn chăng chỉ là những xúc cảm dịu dàng đang khe chuyển mình và rớt vào lòng khán giả nỗi xúc động nghẹn ngào. Bàn tay bé xíu của Yuji khi xòe ra cùng nhánh cỏ ướt mưa đã nhăn nheo vì ngâm nước quá lâu, nhưng hình như em không hề sợ hãi hay lạnh lẽo nữa, bởi niềm hạnh phúc đang lấp lánh trong mắt cậu bé. Tình mẫu tử thiêng liêng giữa Yuji và Mio đã nhẹ nhàng lay động, len lỏi và thấm sâu vào từng thớ xúc cảm của người xem.
Dù không có đầy đủ nhân vật như trong nguyên tác của Ichikawa Takuji nhưng nội dung Be With You vẫn rất mạch lạc và giàu cảm xúc. Trong phim, Takumi tâm sự với vị bác sĩ điều trị cho mình thay vì với thầy Nombre, không có sự kiện chú chó Pooh, Mio thì hòa nhập khá tốt với cuộc sống thường nhật nhà Aio nên không có những tình huống cắt tóc vụng về cho Yuji… Trong phim, tuy Mio, Takumi và Yuji đều biết thời điểm Mio rời đi mà lại chẳng nói với nhau nhưng nhờ vào cách kể chuyện khéo léo của đạo diễn mà khán giả có thể dễ dàng nhận thức được ý tứ ấy.
Nếu bản điện ảnh thành công với dàn diễn viên chính thực lực Takeuchi Yuko, Nakamura Shido và bé Takei Akashi nắm giữ vai trò quan trọng làm nên thành công phim, thì phiên bản điện ảnh với sự trở lại của bé Takei Akashi, cùng sự góp mặt của hai diễn viên không kém phần nổi tiếng là Mimura (Mio) và Narimiya Hiroki (Takumi). Chúng ta hẳn sẽ chẳng thể phàn nàn gì về khả năng nhập vai của tất cả diễn viên, nhưng bé Takei Akashi lần nữa lại làm chủ mạch cảm xúc bởi lối diễn xuất linh hoạt và cậu bé chính là vai Yuji với ngoại hình, biểu cảm, biểu cảm, dáng vẻ gần với sự tưởng tượng nhất trong tôi. Tôi nghĩ sẽ khó ai có thể đảm nhận vai diễn Yuji tự nhiên và xuất sắc hơn Takei Akashi. Tôi cũng thích một Takumi tốt bụng quá mức cho phép, sự rụt rè và thái độ dè chừng trong cách cư xử của anh với tất cả mọi người nhìn thật tội nghiệp. Nụ cười hơi ngờ nghệch cùng với lúm đồng tiền sâu hoắm của Narimiya Hiroki tạo nên một sự tin tưởng khó có thể diễn tả thành lời, anh thực sự đã vẽ nên hình tượng đẹp nhất về Takumi trong lòng tôi. Mimura đã làm rất tốt vai Mio, tôi gần như đã nhìn thấy toàn bộ tình cảm của nhân vật trong từng nét diễn sức của cô. Nét mặt ngơ ngác khi đánh mất ký ức, sự vụng về trong cách cư xử, ánh mắt lấp lánh lúc nhận ra trái tim mình lần nữa rung động trước Takumi và cả trái tim ấm nóng, dịu dàng bên đứa con trai thân yêu Yuji nữa, mọi thứ rất hoàn hảo. Họ cực kì nhập tâm vào nhân vật của mình, giống một gia đình hơn là những bạn diễn ăn ý của nhau.
Xét ở khía cạnh chuyển thể thì Ima, Ai ni Yukimasu là đã rất thành công khi dung hòa cái cốt truyện lãng mạn đầy tính gợi hình của “cha đẻ” Ichikawa Takuji và phong cách kể chuyện bằng hình ảnh đẹp nao lòng của đạo diễn Nobuhiro Doi. Nếu xem Ima, Ai ni Yukimasu là một bộ phim điện ảnh độc lập thì quả thật những thước phim đẹp và giàu cảm xúc này xứng đáng để người ta phải ngợi khen. Và vào những ngày khô khan đến khó ở, chẳng có gì thích hợp hơn để thanh mát tâm hồn bằng việc xem Ima, Ai ni Yukimasu.
Sau mùa mưa sẽ là chuỗi những ngày nắng rực rỡ, cái chết của Mio cuối cùng đã được xoa dịu bởi vô vàn ủi an dịu dàng. Họ sẽ hạnh phúc và không hề lãng quên nhau.
Mùa mưa có thể đẹp đến vậy sao?
Đoàn tụ và chia li luôn là những điều không thể tránh khỏi trong đời người. Chẳng một ai có thể luôn trong trạng thái chuẩn bị hoàn hảo cho những cuộc hội ngộ bất ngờ và đột ngột cách xa. Thế nên, nếu có quá ít thời gian để từ gặp lại chuyển thành vĩnh biệt thì điều mà tất cả chúng ta muốn làm là trân trọng và sử dụng trọn vẹn những khoảnh khắc đó để tạo ra thật nhiều kỉ niệm hạnh phúc bên những người mình yêu quí, phải không?
Một phép màu nào đó trong Ima, Ai ni Yukimasu đã đưa Mio xuyên không đến tương lai vào thời điểm một năm sau khi cô mất và lấy đi mọi kí ức của cô. Khi mùa mưa trong năm kết thúc, cô buộc phải quay lại hiện tại với kí ức tương lai nguyên vẹn. Ở tương lai, Mio được đoàn tụ cùng người chồng Takumi và con trai Yuji. Tuy nhiên, khó khăn với gia đình nhỏ của họ không chỉ là một Mio ngơ ngác, cuộc sống bừa bộn, mất cân bằng của hai cha con Takumi sau khi Mio qua đời mà còn là thời gian để ba người gắn bó lại với nhau chỉ vỏn vẹn trong sáu tuần mưa ngắn ngủi.
Giữa những người thật lòng yêu nhau thì thời gian để ở bên cạnh đối phương đối với họ bao nhiêu cũng là không thấy đủ, nhất là khi họ vừa phải trải qua nhiều chia cách. Takumi đã nhớ thương Mio biết bao, hy vọng và chờ đợi cô trở lại như lời hứa. Vậy mà đến khi anh chờ được cô quay về thì cô chẳng nhớ một chút gì về anh, về cả chính bản thân mình và anh chỉ có thể nhìn thấy cô được sáu tuần. Nhưng tôi nghĩ ở bên nhau dài hay ngắn không quan trọng bằng cả hai vui hay buồn. Mặc dù thời gian ít ỏi nhưng Takumi và Mio đã chia sẻ rất nhiều chuyện như thể cả quãng thời gian tuổi trẻ của hai người gom lại thành sáu tuần đáng nhớ. Từ không biết Takumi, Mio làm quen lại với anh, về sống cùng anh, nghe anh kể chuyện tình lãng mạn thời đi học, cùng anh xem những đoạn phim tự quay, cùng đi dạo, nếm trải vị ngọt nụ hôn đầu… Takumi như sống lại thời thiếu niên hay mắc cỡ trước Mio, hăm hở làm việc tốt để sớm về gặp cô, ngượng ngùng nắm tay cô… Họ đã thực sự rung động vì nhau một lần nữa. Cũng nhờ sáu tuần này, họ biết được rằng thời trung học mỗi người đều không phải là kẻ đơn phương như bản thân đã từng buồn nghĩ, thấu hiểu rằng mỗi người đã có những nỗi khổ tâm gì và họ đã cần nhau đến mức nào. Chẳng những thế, hai người còn có bé Yuji đáng yêu nữa. Hạnh phúc của một cuộc hôn nhân tròn vẹn chẳng phải là gia đình đủ các thành viên hết lòng yêu thương nhau, làm nhau luôn vui vẻ đó sao? Thế mùa mưa họ đang cùng nhau trải qua chẳng phải chính là thời điểm hội tụ đủ tất cả đấy ư?
Phiên bản điện ảnh
Và Ima, Ai ni Yukimasu chẳng những đã mang đến một câu chuyện tình yêu đôi lứa lãng mạn mà phim còn chuyển tải những giá trị thiêng liêng về tình cảm gia đình. Tình yêu, tình chồng vợ, tình mẹ - con, cha – con và tình cảm các thành viên trong gia đình hòa quyện tự nhiên vào nhau để tạo nên một tổng thể giàu cảm xúc. Tình chồng vợ của Takumi và Mio là sự thủy chung, kiên định. Mio đã chọn Takumi ốm yếu để kết hôn, chấp nhận một cuộc đời không có gì nổi bật và ra đi khi chưa đến tuổi ba mươi. Takumi đã tin vào lời hứa nghe thật viễn vông của Mio, luôn trông mong cô vào mùa mưa, giữ mọi thứ về cô y như lúc cô còn sống và đã không bao giờ tiến thêm bước nữa. Còn giữa hai cha con Takumi và Yuji, đó là sự nương tựa và sẻ chia. Takumi dù vụng về nhưng cực kì cố gắng để chăm sóc Yuji, khiến cậu bé một phần nào đó thấy thoải mái trong sinh hoạt như khi có bàn tay mẹ. Yuji bé bỏng nhưng lại rất biết nghĩ cho người khác. Cậu bé chẳng hề phàn nàn vì mấy món ăn khá tệ của Takumi làm cho và sợ hãi lẫn tự trách vô cùng khi Takumi bị ngất ở lễ hội. Với Mio, Yuji là một nửa lí do để cô chọn đến với Takumi. Nếu không lấy anh, cô sẽ không có một cậu con trai dễ thương đến vậy, khiến mình yêu thương ngay từ lần đầu trông thấy. Khó khăn và đau đớn, Mio vẫn tha thiết được sinh Yuji. Kì vọng và yêu thương, cô dạy cho cậu bé cách tự xoay sở với việc nhà khi không có cô bên cạnh nữa. Yuji là con trai, là thiên thần, là minh chứng tình yêu sâu đậm của cô và Takumi. Và Yuji cũng yêu mẹ vô ngần. Thông qua búp bê cầu mưa, tranh vẽ gia đình, Yuji đã mong mỏi mùa mưa kéo dài thật dài, niềm vui vào mùa mưa sẽ theo đó mà không bao giờ chấm dứt. Tình yêu của Yuji ở khắp xung quanh, trong những cái ôm ghì, trong sự vâng lời, trong trái tim bé nhỏ, trong ánh mắt vui mừng, những cái nắm tay… Tuy nhiên, tình yêu ấy lại thấp thoáng nỗi buồn. Câu hỏi rằng mẹ sẽ về và rồi sẽ đi phải không, rằng có phải vì cậu mà mẹ phải chết đi là sự không chắc chắn, là nỗi tủi thân của Yuji. Nhưng thật tốt khi Mio đã trở về, đã lưu lại thật nhiều niềm vui, đã thương yêu giải thích cho Yuji biết rằng Yuji không hề có lỗi gì, rằng tình yêu của mẹ sẽ mãi bên cạnh cậu bé đến suốt đời.
Takei xuất sắc trong cả hai phiên bản
Lấy bối cảnh làng quê thanh bình, Be With You sở hữu những thước phim đẹp như tranh. Khung hình nào cũng cân đầy, nên thơ nhờ vào sự kết hợp hài hòa giữa dựng cảnh, chọn màu phim, màu sắc phục trang, ánh sáng... Vườn hoa hướng dương, ngôi nhà theo lối truyền thống cùng những khóm hoa tú cầu khẽ rung mình trong mưa, dòng sông sương mờ, cánh rừng xanh đều mang đến cảm giác thật bình yên. Cả những cơn mưa xuyên suốt phim cũng trở nên mơ màng, đoạn nắng hửng lên lấp lánh cũng khiến giây phút chia tay thoát khỏi những ủ ê không đáng. Cách Mio rời đi thật đơn giản mà tinh tế với hình ảnh giọt nước rơi khỏi phiến lá và rớt xuống vũng nước đang soi bóng hai vợ chồng đứng cạnh nhau. Giọt nước làm xáo động mặt nước và khi mặt nước tĩnh lặng lại nhưng chỉ còn phản chiếu hình ảnh của Takumi.
Tôi vẫn nhớ như in sự run rẩy của Yuji khi bám víu vào vách đá bên bờ sông nước chảy xiết trong cơn bão đột ngột kéo đến. Yuji vẫn nắm trong tay nhánh cỏ bốn lá – vật được xem như một phần ký ức tuyệt diệu trong tuổi thanh xuân bên nhau thẹn thùng của cha và mẹ em. Tiếng gọi “Mẹ ơi!” đã xé tan tiếng mưa và sự chuyển động hầm hì của cơn bão, còn chăng chỉ là những xúc cảm dịu dàng đang khe chuyển mình và rớt vào lòng khán giả nỗi xúc động nghẹn ngào. Bàn tay bé xíu của Yuji khi xòe ra cùng nhánh cỏ ướt mưa đã nhăn nheo vì ngâm nước quá lâu, nhưng hình như em không hề sợ hãi hay lạnh lẽo nữa, bởi niềm hạnh phúc đang lấp lánh trong mắt cậu bé. Tình mẫu tử thiêng liêng giữa Yuji và Mio đã nhẹ nhàng lay động, len lỏi và thấm sâu vào từng thớ xúc cảm của người xem.
Dù không có đầy đủ nhân vật như trong nguyên tác của Ichikawa Takuji nhưng nội dung Be With You vẫn rất mạch lạc và giàu cảm xúc. Trong phim, Takumi tâm sự với vị bác sĩ điều trị cho mình thay vì với thầy Nombre, không có sự kiện chú chó Pooh, Mio thì hòa nhập khá tốt với cuộc sống thường nhật nhà Aio nên không có những tình huống cắt tóc vụng về cho Yuji… Trong phim, tuy Mio, Takumi và Yuji đều biết thời điểm Mio rời đi mà lại chẳng nói với nhau nhưng nhờ vào cách kể chuyện khéo léo của đạo diễn mà khán giả có thể dễ dàng nhận thức được ý tứ ấy.
Nếu bản điện ảnh thành công với dàn diễn viên chính thực lực Takeuchi Yuko, Nakamura Shido và bé Takei Akashi nắm giữ vai trò quan trọng làm nên thành công phim, thì phiên bản điện ảnh với sự trở lại của bé Takei Akashi, cùng sự góp mặt của hai diễn viên không kém phần nổi tiếng là Mimura (Mio) và Narimiya Hiroki (Takumi). Chúng ta hẳn sẽ chẳng thể phàn nàn gì về khả năng nhập vai của tất cả diễn viên, nhưng bé Takei Akashi lần nữa lại làm chủ mạch cảm xúc bởi lối diễn xuất linh hoạt và cậu bé chính là vai Yuji với ngoại hình, biểu cảm, biểu cảm, dáng vẻ gần với sự tưởng tượng nhất trong tôi. Tôi nghĩ sẽ khó ai có thể đảm nhận vai diễn Yuji tự nhiên và xuất sắc hơn Takei Akashi. Tôi cũng thích một Takumi tốt bụng quá mức cho phép, sự rụt rè và thái độ dè chừng trong cách cư xử của anh với tất cả mọi người nhìn thật tội nghiệp. Nụ cười hơi ngờ nghệch cùng với lúm đồng tiền sâu hoắm của Narimiya Hiroki tạo nên một sự tin tưởng khó có thể diễn tả thành lời, anh thực sự đã vẽ nên hình tượng đẹp nhất về Takumi trong lòng tôi. Mimura đã làm rất tốt vai Mio, tôi gần như đã nhìn thấy toàn bộ tình cảm của nhân vật trong từng nét diễn sức của cô. Nét mặt ngơ ngác khi đánh mất ký ức, sự vụng về trong cách cư xử, ánh mắt lấp lánh lúc nhận ra trái tim mình lần nữa rung động trước Takumi và cả trái tim ấm nóng, dịu dàng bên đứa con trai thân yêu Yuji nữa, mọi thứ rất hoàn hảo. Họ cực kì nhập tâm vào nhân vật của mình, giống một gia đình hơn là những bạn diễn ăn ý của nhau.
Xét ở khía cạnh chuyển thể thì Ima, Ai ni Yukimasu là đã rất thành công khi dung hòa cái cốt truyện lãng mạn đầy tính gợi hình của “cha đẻ” Ichikawa Takuji và phong cách kể chuyện bằng hình ảnh đẹp nao lòng của đạo diễn Nobuhiro Doi. Nếu xem Ima, Ai ni Yukimasu là một bộ phim điện ảnh độc lập thì quả thật những thước phim đẹp và giàu cảm xúc này xứng đáng để người ta phải ngợi khen. Và vào những ngày khô khan đến khó ở, chẳng có gì thích hợp hơn để thanh mát tâm hồn bằng việc xem Ima, Ai ni Yukimasu.
Sau mùa mưa sẽ là chuỗi những ngày nắng rực rỡ, cái chết của Mio cuối cùng đã được xoa dịu bởi vô vàn ủi an dịu dàng. Họ sẽ hạnh phúc và không hề lãng quên nhau.
Đồng Mây và Umi