Bạn có bao giờ tưởng tượng mình sẽ đến thời Edo, nơi mà bạn phải chữa trị cho bệnh nhân mà không có bất kỳ dụng cụ nào? Bạn phải sống mà không có những nhu cầu căn bản như nước ấm, quần áo sạch và phòng tắm. Nghe cứ như là chuyện cổ...
Bạn có bao giờ tưởng tượng mình sẽ đến thời Edo, nơi mà bạn phải chữa trị cho bệnh nhân mà không có bất kỳ dụng cụ nào? Bạn phải sống mà không có những nhu cầu căn bản như nước ấm, quần áo sạch và phòng tắm. Nghe cứ như là chuyện cổ và ác mộng xảy ra cùng một lúc vậy. Đó là câu chuyện của Minakata Jin, một bác sĩ tài hoa mang trong lòng ám ảnh về ca phẫu thuật dẫu thành công nhưng khiến bạn gái mình hôn mê, trở về quá khứ và đối diện với những biến cố của lịch sử.
Jin là bộ phim y khoa lấy nền bối cảnh lịch sử, thế nên các tình tiết về y tế trong phim rất hấp dẫn và liên kết chặt chẽ. Tôi thích câu chuyện này bởi nó độc đáo và thú vị. Sự lãng mạn không phải là tuyến chính, nó chỉ là một phần phụ ngoài lề. Mạch phim thu hút bởi yếu tố y khoa, lịch sử và tính nhân văn. Phim đầy ắp những khoảnh khắc cảm động thật sự làm câu chuyện có ý nghĩa hơn như đứa bé dùng thần chú để xua tan cơn đau của mẹ, hai mẹ con hứa sẽ giao trứng và đậu suốt đời cho Jin, lúc xảy ra dịch tả, khi cô gái hạ sinh, Jin trở lại thế giới hiện đại, nhà tù, phẫu thuật cho công chúa…
Một yếu tố quan trọng góp phần thành công của bộ phim là diễn xuất xuất sắc của các diễn viên. Osawa Takao và Ayase Haruka từng hợp diễn trong phim Ichi. Cả hai đều là những diễn viên năng động, đa tài và diễn xuất rất ăn ý với nhau. Trước đó tôi từng biết Osawa Takao qua phim Hoshi no Kinka và anh hoàn toàn lột xác qua vai Jin. Anh có thể nắm bắt Jin rất dễ dàng và anh có thể khiến người xem cảm thấy Jin phải vật lộn như thế nào trong những khoảng thời gian khác nhau. Haruka Ayase gây ấn tượng mạnh với khán giả trong phim Hotaru no Hikari và những phim trước đó nữa, như Tatta Hitotsu no Koi, Sekai ni Chuushin wo Sakebu, Byakuyakou, rồi sau này là Mr. Brain, Yae no Sakura… Ayase đã thay đổi 360 độ kể từ khi đóng Hotaru no Hikari. Điều đó cho thấy cô có thể đóng nhiều vai đa dạng. Ngoài ra, nếu bạn có dịp xem phim Cyborg She, bạn sẽ thấy Koide Koisuke và Ayase đóng cặp trong khi với Jin, Koide đã đóng vai anh của Ayase.
Sự bổ sung tuyệt vời nữa cho dàn diễn viên là Uchino Masaaki trong vai Sakamoto Ryoma. Nhân vật Ryoma của anh có thể không đẹp trai bằng Fukuyama Masaharu trong Ryomaden, nhưng Masaaki chắc chắn đã đem đến một luồn ánh sáng mới cho phim, làm nổi bật tính ngốc nghếch và dí dỏm của Ryoma. Tuy nhiên, Ryoma không chỉ hài hước mà còn có mặt nghiêm túc nữa. Ông là nhân vật quan trọng trong phong trào lật đổ Mạc phủ Tokugawa, một chế độ phong kiến của Nhật Bản lúc bấy giờ. Bên cạnh đó còn phải nhắc đến nhân vật có ảnh hưởng lớn đến Jin – bạn gái đang hôn mê Miki. Vai diễn này thuộc về diễn viên thiên tài Nakatani Miki. Cô cũng đúp vai tổ tiên của Miki, danh kỹ Nokaze. Một phần do nhân vật hay, một phần do diễn xuất tuyệt vời của Miki, lắm lúc các nhân vật khác bị lu mơ, nhưng phần nhiều là họ phối hợp với nhau thật ăn ý. Ngoài ra, không thể không nhắc đến dàn diễn viên phụ thủ vai các nhân vật ảnh hưởng đến suy nghĩ của Jin như vai Ogata của Takeda Tetsuya. Tất cả các diễn viên đã cống hiến hết mình cho bộ phim và mỗi nhân vật đều rất thật khi chúng ta xem sự đấu tranh và khó khăn mà họ đã trải qua. Nó cho người xem một sự kết nối với nhân vật và hiểu rõ hơn về suy nghĩ và hành động của họ.
Có lẽ vài khán giả sẽ không hứng thú với phim cho lắm vì tình tiết khá chậm, nhưng tổng thể phim giúp người xem có một cái nhìn bao quát về lịch sử. Tôi buộc phải liên tưởng đến phim Hàn Quốc, thường câu chuyện chỉ thật sự bắt đầu ở tập 3,4 hoặc 5. Và, bạn biết không, khi phim được Hàn Quốc làm lại, các fan phim Nhật la ó sợ bị hỏng phim trong khi fan phim Hàn thì tắm tắc khen phim. Bản thân tôi xem bản làm lại với một tinh thần cầu thị, và tôi nhận ra có rất nhiều thay đổi để hợp gu người Hàn. Sự thay đổi này là hợp lý, bởi làm lại thì không nên làm y chang, thế nhưng, tinh thần của Jin đã mất đi rất nhiều. Tôi đã từng nói chưa nhỉ, rằng một phim súc tích mà kéo dài ra, thì chắc chắn sẽ dở đi. Bên cạnh đó, việc tập trung quá nhiều vào tuyến tình cảm và kéo dài lê thê cảnh quay khiến phim rề rà. Đề cập một chút để các bạn có sự hình dung rõ ràng hơn nếu các nhà làm phim của Nhật làm khác đi với những gì các bạn đang xem.
Tin tôi đi, lần đầu tiên Jin đến Edo, người xem chắc chắn bị mê hoặc vào thế giới mới mà Jin đã bước vào. Xuyên suốt Jin là một cốt truyện đơn giản nhưng khiến người xem phải suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống và có bao nhiêu người sẵn sàng hy sinh cho người khác. Nhiều cảnh trong đó là tình trạng khó xử mà Jin phải lựa chọn đúng để không làm ảnh hưởng đến hiện tại một cách tiêu cực. Cốt truyện hấp dẫn làm người xem phải liên tục tự hỏi điều gì sẽ xảy ra trong lần vượt thời gian tiếp theo của Jin. Cuộc phiêu lưu của Jin không chỉ giúp anh nhìn nhận nhiều điều trong cuộc sống mà còn khiến khán giả rơi lệ bởi rất nhiều vấn đề, nhưng trên hết chí là ý chí sinh tồn và khát vọng bảo vệ mạng sống của con người.
Sự thất bại lớn nhất của mùa đầu tiên nằm ở phần kết thúc. Biên kịch Morishita Yoshiko đã nghĩ gì khi viết cảnh phim như vậy? Cô xây dựng cốt truyện rất hay nhưng kết thúc không thể gọi là mở mà là dở dang. Dẫu rằng phần 2 sẽ được thực hiện nhưng việc kết lại phim khiến nhiều khán giả gửi thư khiếu nại đến TBS. Khép lại bộ phim, ngoài cái kết hơi lãng, đọng lại trong tôi còn là giai điệu được dàn dựng rất tuyệt. Các nhà soạn nhạc đã làm cực kỳ tốt công việc của mình. Dĩ nhiên công đầu thuộc về Misia. Aitakute Ima hoàn hảo như vậy là nhờ giọng hát khắc khoải của cô, giúp các cảnh tình cảm lấy đi không ít nước mắt khán giả. Nhưng trên tất cả, chính là tinh thần nhân văn mà bộ phim đề cập đến. Mỗi tập phim đều khiến người ta xót xa, cảm động, khâm phục. Cảm ơn Jin đã giúp cho J-fan chúng tôi có thêm một điều để tự hào.
Đời người như kính vạn hoa
Bạn có bao giờ tưởng tượng mình sẽ đến thời Edo, nơi mà bạn phải chữa trị cho bệnh nhân mà không có bất kỳ dụng cụ nào? Bạn phải sống mà không có những nhu cầu căn bản như nước ấm, quần áo sạch và phòng tắm. Nghe cứ như là chuyện cổ và ác mộng xảy ra cùng một lúc vậy. Đó là câu chuyện của Minakata Jin, một bác sĩ tài hoa mang trong lòng ám ảnh về ca phẫu thuật dẫu thành công nhưng khiến bạn gái mình hôn mê, trở về quá khứ và đối diện với những biến cố của lịch sử.
Jin là bộ phim y khoa lấy nền bối cảnh lịch sử, thế nên các tình tiết về y tế trong phim rất hấp dẫn và liên kết chặt chẽ. Tôi thích câu chuyện này bởi nó độc đáo và thú vị. Sự lãng mạn không phải là tuyến chính, nó chỉ là một phần phụ ngoài lề. Mạch phim thu hút bởi yếu tố y khoa, lịch sử và tính nhân văn. Phim đầy ắp những khoảnh khắc cảm động thật sự làm câu chuyện có ý nghĩa hơn như đứa bé dùng thần chú để xua tan cơn đau của mẹ, hai mẹ con hứa sẽ giao trứng và đậu suốt đời cho Jin, lúc xảy ra dịch tả, khi cô gái hạ sinh, Jin trở lại thế giới hiện đại, nhà tù, phẫu thuật cho công chúa…
Một yếu tố quan trọng góp phần thành công của bộ phim là diễn xuất xuất sắc của các diễn viên. Osawa Takao và Ayase Haruka từng hợp diễn trong phim Ichi. Cả hai đều là những diễn viên năng động, đa tài và diễn xuất rất ăn ý với nhau. Trước đó tôi từng biết Osawa Takao qua phim Hoshi no Kinka và anh hoàn toàn lột xác qua vai Jin. Anh có thể nắm bắt Jin rất dễ dàng và anh có thể khiến người xem cảm thấy Jin phải vật lộn như thế nào trong những khoảng thời gian khác nhau. Haruka Ayase gây ấn tượng mạnh với khán giả trong phim Hotaru no Hikari và những phim trước đó nữa, như Tatta Hitotsu no Koi, Sekai ni Chuushin wo Sakebu, Byakuyakou, rồi sau này là Mr. Brain, Yae no Sakura… Ayase đã thay đổi 360 độ kể từ khi đóng Hotaru no Hikari. Điều đó cho thấy cô có thể đóng nhiều vai đa dạng. Ngoài ra, nếu bạn có dịp xem phim Cyborg She, bạn sẽ thấy Koide Koisuke và Ayase đóng cặp trong khi với Jin, Koide đã đóng vai anh của Ayase.
Sự bổ sung tuyệt vời nữa cho dàn diễn viên là Uchino Masaaki trong vai Sakamoto Ryoma. Nhân vật Ryoma của anh có thể không đẹp trai bằng Fukuyama Masaharu trong Ryomaden, nhưng Masaaki chắc chắn đã đem đến một luồn ánh sáng mới cho phim, làm nổi bật tính ngốc nghếch và dí dỏm của Ryoma. Tuy nhiên, Ryoma không chỉ hài hước mà còn có mặt nghiêm túc nữa. Ông là nhân vật quan trọng trong phong trào lật đổ Mạc phủ Tokugawa, một chế độ phong kiến của Nhật Bản lúc bấy giờ. Bên cạnh đó còn phải nhắc đến nhân vật có ảnh hưởng lớn đến Jin – bạn gái đang hôn mê Miki. Vai diễn này thuộc về diễn viên thiên tài Nakatani Miki. Cô cũng đúp vai tổ tiên của Miki, danh kỹ Nokaze. Một phần do nhân vật hay, một phần do diễn xuất tuyệt vời của Miki, lắm lúc các nhân vật khác bị lu mơ, nhưng phần nhiều là họ phối hợp với nhau thật ăn ý. Ngoài ra, không thể không nhắc đến dàn diễn viên phụ thủ vai các nhân vật ảnh hưởng đến suy nghĩ của Jin như vai Ogata của Takeda Tetsuya. Tất cả các diễn viên đã cống hiến hết mình cho bộ phim và mỗi nhân vật đều rất thật khi chúng ta xem sự đấu tranh và khó khăn mà họ đã trải qua. Nó cho người xem một sự kết nối với nhân vật và hiểu rõ hơn về suy nghĩ và hành động của họ.
Có lẽ vài khán giả sẽ không hứng thú với phim cho lắm vì tình tiết khá chậm, nhưng tổng thể phim giúp người xem có một cái nhìn bao quát về lịch sử. Tôi buộc phải liên tưởng đến phim Hàn Quốc, thường câu chuyện chỉ thật sự bắt đầu ở tập 3,4 hoặc 5. Và, bạn biết không, khi phim được Hàn Quốc làm lại, các fan phim Nhật la ó sợ bị hỏng phim trong khi fan phim Hàn thì tắm tắc khen phim. Bản thân tôi xem bản làm lại với một tinh thần cầu thị, và tôi nhận ra có rất nhiều thay đổi để hợp gu người Hàn. Sự thay đổi này là hợp lý, bởi làm lại thì không nên làm y chang, thế nhưng, tinh thần của Jin đã mất đi rất nhiều. Tôi đã từng nói chưa nhỉ, rằng một phim súc tích mà kéo dài ra, thì chắc chắn sẽ dở đi. Bên cạnh đó, việc tập trung quá nhiều vào tuyến tình cảm và kéo dài lê thê cảnh quay khiến phim rề rà. Đề cập một chút để các bạn có sự hình dung rõ ràng hơn nếu các nhà làm phim của Nhật làm khác đi với những gì các bạn đang xem.
Tin tôi đi, lần đầu tiên Jin đến Edo, người xem chắc chắn bị mê hoặc vào thế giới mới mà Jin đã bước vào. Xuyên suốt Jin là một cốt truyện đơn giản nhưng khiến người xem phải suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống và có bao nhiêu người sẵn sàng hy sinh cho người khác. Nhiều cảnh trong đó là tình trạng khó xử mà Jin phải lựa chọn đúng để không làm ảnh hưởng đến hiện tại một cách tiêu cực. Cốt truyện hấp dẫn làm người xem phải liên tục tự hỏi điều gì sẽ xảy ra trong lần vượt thời gian tiếp theo của Jin. Cuộc phiêu lưu của Jin không chỉ giúp anh nhìn nhận nhiều điều trong cuộc sống mà còn khiến khán giả rơi lệ bởi rất nhiều vấn đề, nhưng trên hết chí là ý chí sinh tồn và khát vọng bảo vệ mạng sống của con người.
Sự thất bại lớn nhất của mùa đầu tiên nằm ở phần kết thúc. Biên kịch Morishita Yoshiko đã nghĩ gì khi viết cảnh phim như vậy? Cô xây dựng cốt truyện rất hay nhưng kết thúc không thể gọi là mở mà là dở dang. Dẫu rằng phần 2 sẽ được thực hiện nhưng việc kết lại phim khiến nhiều khán giả gửi thư khiếu nại đến TBS. Khép lại bộ phim, ngoài cái kết hơi lãng, đọng lại trong tôi còn là giai điệu được dàn dựng rất tuyệt. Các nhà soạn nhạc đã làm cực kỳ tốt công việc của mình. Dĩ nhiên công đầu thuộc về Misia. Aitakute Ima hoàn hảo như vậy là nhờ giọng hát khắc khoải của cô, giúp các cảnh tình cảm lấy đi không ít nước mắt khán giả. Nhưng trên tất cả, chính là tinh thần nhân văn mà bộ phim đề cập đến. Mỗi tập phim đều khiến người ta xót xa, cảm động, khâm phục. Cảm ơn Jin đã giúp cho J-fan chúng tôi có thêm một điều để tự hào.
(Bài viết có tham khảo comment trên mạng)